Nghị quyết số 20 NQ/TW về tăng cường công tác bảo vệ, chăm sóc và nâng cao sức khỏe nhân dân trong tình hình mới, nhận định: Chênh lệch chỉ số sức khỏe giữa các vùng, miền còn lớn. Tỉ lệ suy dinh dưỡng thể thấp còi còn cao. Tầm vóc người Việt Nam chậm được cải thiện.
Bà Trương Tuyết Mai, Phó viện trưởng Viện Dinh dưỡng quốc gia cho biết, Việt Nam đang đứng thứ 13 trên thế giới về gánh nặng do suy dinh dưỡng thấp còi gây ra. Hiện có khoảng 1,9 triệu trẻ em bị suy dinh dưỡng thấp còi. Thực trạng suy dinh dưỡng và suy dinh dưỡng thấp còi ngoài yếu tố di truyền, theo các chuyên gia, còn có liên quan rất nhiều đến yếu tố dinh dưỡng.
Trẻ bị suy dinh dưỡng thấp còi có thể gây ra những hậu quả khó lường về thể chất, tinh thần và trí tuệ, để lại những hệ lụy lâu dài. Sự phát triển về nhận thức bị cản trở, tầm vóc kém phát triển ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng lao động sau này của trẻ.
Theo ước tính của Ngân hàng Thế giới, cứ 1% chiều cao giảm đi sẽ tương ứng với 1,4% năng suất của cá nhân đó; và những trẻ suy dinh dưỡng, thấp còi khi trưởng thành có thu nhập ít hơn 20% so với những người không bị suy dinh dưỡng, thấp còi lúc nhỏ.
Nghị quyết số 20 nêu rõ: khuyến nghị phổ biến chế độ dinh dưỡng, khẩu phần ăn phù hợp cho từng đối tượng, nguồn nguyên liệu, khẩu vị của người Việt. Các sản phẩm thực phẩm đóng gói phải có đầy đủ thông tin về thành phần, năng lượng, cảnh báo về sức khỏe trên bao bì. Triển khai các chương trình bổ sung vi chất cần thiết cho phụ nữ có thai. Phụ nữ cho con bú, trẻ em, người cao tuổi.
Để đạt được mục tiêu mà Nghị quyết số 20 – NQ/TW đặt ra: Tới năm 2025, tỉ lệ suy dinh dưỡng thể thấp còi của trẻ em dưới 5 tuổi dưới 20%; Phấn đấu đến năm 2030, các chỉ tiêu này giảm còn dưới 15%, ngoài việc xây dựng và hoàn thiện các chính sách, quy định về dinh dưỡng và thực phẩm; Quy định về sản xuất, kinh doanh và sử dụng sản phẩm dinh dưỡng dùng cho trẻ nhỏ; tăng cường vi chất vào thực phẩm, cần có chính sách nghỉ thai sản hợp lý, khuyến khích nuôi con bằng sữa mẹ.
Cần bổ sung đầy đủ vi chât dinh dưỡng cho trẻ nhỏ.
Bên cạnh đó, cần nghiên cứu đề xuất chính sách hỗ trợ dinh dưỡng học đường, trước hết là lứa tuổi mầm non và tiểu học. Các trường học cần tiếp tục thực hiện giáo dục dinh dưỡng và thể chất trong hệ thống trường học. Xây dựng mô hình phù hợp với từng vùng miền và đối tượng. Sớm đưa chỉ tiêu giảm suy dinh dưỡng thể thấp còi là một chỉ tiêu phát triển kinh tế - xã hội quốc gia và các địa phương. Tăng cường công tác kiểm tra, giám sát việc thực hiện các chỉ tiêu về dinh dưỡng.
Ngoài ra, phát triển nguồn nhân lực, mở rộng đào tạo và sử dụng hiệu quả đội ngũ chuyên gia đầu ngành về dinh dưỡng, dinh dưỡng tiết chế và an toàn thực phẩm. Đào tạo cán bộ chuyên sâu làm công tác dinh dưỡng; Củng cố và phát triển đội ngũ cán bộ làm công tác dinh dưỡng đặc biệt là mạng lưới cán bộ chuyên trách và cộng tác viên dinh dưỡng ở tuyến cơ sở. Đây sẽ là lực lượng nòng cốt đưa những thông tin, kiến thức về dinh dưỡng cho người dân ở cơ sở.
Đối với hoạt động truyền thông, cần triển khai các hoạt động truyền thông đại chúng với các loại hình, phương thức, nội dung phù hợp với từng vùng, miền và từng nhóm đối tượng nhằm nâng cao hiểu biết và thực hành dinh dưỡng hợp lý đăc biệt là phòng chống suy dinh dưỡng thấp còi, khống chế thừa cân - béo phì cho nhân dân...