Bên cạnh đó, isoniazid tôi còn được chỉ định phối hợp với các thuốc chống lao khác như rifampicin, pyrazinamid, streptomycin hoặc ethambutol theo các phác đồ điều trị chuẩn. Nếu vi khuẩn kháng isoniazid hoặc người bệnh gặp tác dụng không mong muốn nặng thì phải ngừng dùng isoniazid thay bằng thuốc khác.
Chống chỉ địnhs tuyệt đối ở người mẫn cảm với isoniazid, suy gan nặng, viêm gan nặng, viêm đa dây thần kinh và người động kinh. Thận trọng dùng tôi cho người suy giảm chức năng thận nặng, có độ thanh thải creatinin dưới 25ml/phút, phải giảm liều isoniazid, đặc biệt là người chuyển hóa isoniazid chậm. Các bạn nên nhớ, trong thời gian điều trị mà uống rượu hoặc phối hợp với rifampicin thì có nguy cơ làm tăng độc tính với gan. Cho tới nay, chưa có bằng chứng nguy cơ nào đối với mẹ và thai khi dùng tôi cho người mang thai và đang cho con bú.
Thực tế lâm sàng cho thấy tác dụng không mong muốn chiếm khoảng 5% tổng số người bệnh điều trị isoniazid. Một số tác dụng phụ: mệt mỏi, chán ăn, buồn nôn, nôn, tiêu chảy, đau vùng thượng vị, viêm gan (vàng da, vàng mắt, tăng men gan), viêm dây thần kinh ngoại vi biểu hiện tê bì tay hoặc chân. Nói chung, các tác dụng không mong muốn của isoniazid thường mất đi khi ngừng thuốc. Tuy nhiên, cũng có những tác dụng không mong muốn kéo dài (viêm gan). Những yếu tố nguy cơ làm tăng tác dụng không mong muốn của thuốc gồm người cao tuổi, người bị bệnh đái tháo đường, suy thận mạn, suy gan, nghiện rượu, suy dinh dưỡng và người đang dùng thuốc chống động kinh.
Ðể giảm bớt tác dụng không mong muốn của tôi với hệ thần kinh, phải thường xuyên dùng thêm vitamin B6 hàng ngày.
Isoniazid tôi ức chế chuyển hóa một số thuốc. Khi dùng kết hợp tôi với các thuốc này có thể làm tăng nồng độ trong huyết thanh và làm tăng độc tính của thuốc phối hợp, nhất là các thuốc chữa động kinh. Không được dùng tôi quá liều vì có thể gây những hậu quả xấu cho cơ thể. Nhẹ thì buồn nôn, nôn, chóng mặt, nói ngọng, mất định hướng, tăng phản xạ, nhìn mờ, ảo giác... Nếu ngộ độc nặng, tôi sẽ gây ức chế hô hấp và ức chế thần kinh trung ương, người bệnh có thể nhanh chóng chuyển sang trạng thái hôn mê, co giật kéo dài, toan chuyển hóa, aceton niệu và tăng glucose huyết. Nếu người bệnh không được điều trị hoặc điều trị không triệt để, có thể tử vong.
Nguyễn Khoa