Cụ thể, có mối liên quan giữa tỷ lệ sống còn tổng thể và không tiến triển thấp hơn ở những bệnh nhân dùng atezolizumab và PPI, trong khi không có mối liên quan nào như vậy ở nhóm bệnh nhân không dùng PPI.
TS. Ashley Hopkins, Đại học Flinders, Adelaide, Australia cùng cộng sự đã tổng hợp dữ liệu từ hai thử nghiệm của atezolizumab bằng cách so sánh kết quả của 471 đối tượng đang sử dụng PPI từ 30 ngày trước đến 30 ngày sau khi bắt đầu dùng atezolizumab với kết quả của 889 người không sử dụng PPI.
Atezolizumab có thể không hiệu quả với ung thư biểu mô giai đoạn muộn khi đang dùng PPI.
Kết quả, sử dụng PPI có liên quan đến tỷ lệ sống còn toàn bộ (tỷ số nguy cơ [HR], 1,52; P < 0,001) và thời gian sống còn không tiến triển (HR, 1,38; P < 0,001) thấp hơn rõ rệt ở những bệnh nhân đang điều trị atezolizumab. Việc sử dụng PPI cũng liên quan đến đáp ứng khách quan đối với liệu pháp ức chế chốt kiểm soát miễn dịch (ICI) kém hơn (HR, 0,51; P = 0,006).
TS. Hopkins kết luận các phát hiện từ nghiên cứu này cho thấy việc sử dụng PPI khi không thật sự cần thiết cần được tiếp cận rất thận trọng, đặc biệt khi một chất ức chế chốt kiểm soát miễn dịch đang được sử dụng để điều trị ung thư biểu mô.