Thư Sài Gòn (số 18): Vâng, tôi là một shipper giữa Sài Gòn tháng 8

17-08-2021 15:59 | Văn hóa – Giải trí
google news

SKĐS - Đây là bức thư của tác giả Nguyễn Xuân Phương, vừa giành giải Nhất cuộc thi "Viết thư mùa dịch" do Quán Chiêu Văn, một diễn đàn văn chương mạng, phát động từ ngày 27/7 đến hết ngày 05/8/2021. Sức khỏe & Đời sống trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc (tiêu đề do tòa soạn đặt).

Em viết những dòng này, để chị có thể cảm thông hơn

Mến gởi người khách chiều nay,

Chẳng biết chị có còn giận em như lúc nãy, khi nhận đồ nữa không. Em hi vọng chị đã nguôi cơn tức!

Em thừa hiểu, rằng chị cáu gắt, quát tháo em vì chị đã đợi cả tiếng đồng hồ để nhận đồ. Những tô bún đã nguội đi chứ không còn nóng nữa. Cả nhà chị phải đợi em giao đến trong cái đói rã rời...

Thư Sài Gòn (số 18): Vâng, tôi là một shipper giữa Sài Gòn tháng 8 - Ảnh 1.

Ảnh chỉ mang tính minh họa

Em không biện minh lý do, như lúc nãy em lặng im chấp nhận tất cả những lời chỉ trích, sỉ vả, mắng nhiếc của chị. Em viết những dòng này, để chị có thể cảm thông hơn, hiểu được thêm nỗi lòng của những thân phận shipper giống em, mà có lẽ, nếu chẳng kể ra, khó ai hiểu hết được!

Ban tổ chức cuộc thi "Viết thư mùa dịch" của Quán Chiêu Văn đã nhận được 165 bức thư của các thành viên trong và ngoài nước tham dự, cuộc thi mà từ lúc phát động đến khi kết thúc nhận bài chỉ gói trong 10 ngày. Với mục tiêu trao gửi yêu thương, niềm tin và lan tỏa nguồn sống lạc quan, tích cực đến tất cả mọi người trong thời điểm dịch COVID-19 đang diễn biến căng thẳng, mỗi bức thư đều gửi gắm rất nhiều những nỗi lòng, tâm tư, tình cảm và hy vọng.

Em được 'nổ đơn' lúc 17 giờ 03 phút và nhận hàng 7 phút sau đó. Nếu ngày thường, chỉ mất khoảng 26 phút đến được địa chỉ của chị. Nhưng những chốt kiểm soát chống dịch ken đặc trên đường. Chỉ riêng chỗ ngã tư Bốn Xã, để qua được đoạn đường 30 mét, em phải giải thích, phải trình đơn hàng đến cả... 5 lần. Và cứ 40, 50 mét, lại gặp một chốt kiểm soát như thế. Chốt kiểm soát hiện diện khắp mọi nơi, từ ngã ba, ngã tư, ngã năm, cho đến các hang cùng ngõ hẻm. Có thể chị không tin, nhưng em đã phải trình giấy cho lực lượng làm nhiệm vụ ở các chốt chống dịch Covid-19 tận... 62 lần mới có thể hoàn thành đơn hàng cho chị.

Và giờ, em phải gởi tạm xe ở nhà một người hoàn toàn xa lạ ở đường Nguyễn Sơn (Q.Tân Phú) để men theo những ngóc ngách trong các hẻm nhỏ, đi bộ trở về phòng trọ ở đường Âu Dương Lân (phường 3, quận 8). Bởi đã 18 giờ 49 phút, giờ được xem là "giới nghiêm", hạn chế người dân ra đường không có lý do cần thiết.

Thư Sài Gòn (số 18): Vâng, tôi là một shipper giữa Sài Gòn tháng 8 - Ảnh 4.

Sài Gòn vắng lặng mùa COVID-19

Lúc nãy chị có buông lời, rằng: "Tại sao mầy ngu chấp nhận đơn hàng khi đồng hồ đã sát 18 giờ?". Khi chị mắng chửi te tua té tát, em không có cơ hội trả lời. Dạ là vì sau mỗi đơn hàng với tiền công vài chục ngàn, với những khoản tiền boa chỉ một, hai ngàn... là cuộc sống của em và những đồng nghiệp để được bám trụ lại ở thành phố này.

Có nhiều đồng nghiệp của em, bươn chải cả ngày ngoài đường, mặc kệ nắng mưa gió bụi, cần mẫn đi giao hàng, vì ở phòng trọ, là cả gia đình đang đợi miếng ăn, là những đứa con đói khát sữa, là người vợ đang bệnh cần tiền mua thuốc, là những chi phí sinh hoạt đang đè nặng... Thế nên, giới shipper như em chấp nhận những chát đắng cuộc đời để tận dụng, để chắt chiu từng đơn hàng nhằm làm kế sinh nhai...

Sau những lời xỉa xói 'cái đồ shipper', 'cái lũ shipper'... từ chị, em bất giác thấy thương cái nghề mà em đã và đang làm, thương cho biết bao đồng nghiệp đang miệt mài vất vả mưu sinh bằng nghề này. Em thật sự chạnh lòng khi chị và còn nhiều người nữa, khi xem shipper chỉ là một nghề thấp hèn.

Sipper giữa Sài Gòn. Em kể chị nghe chuyện này!

Khi chung cư tái định cư Bình Khánh (TP.Thủ Đức) được trưng dụng làm bệnh viện dã chiến thu dung điều trị ca mắc COVID-19 đã đón nhận hàng ngàn bệnh nhân đến điều trị. Họ thiếu thốn đủ thứ, từ vật dụng cá nhân, đồ ăn, nước uống... Và rồi, những người mà chị cho rằng là 'cái lũ shipper' như em, như bao đồng nghiệp khác, đã đội nắng, đội mưa cả 3, 4 tiếng đồng hồ để làm người vận chuyển, đến kiên nhẫn đợi chờ gửi hàng hóa tiếp thực cho các bệnh nhân COVID-19 để nhận về tiền công 20 ngàn đồng, 30 ngàn đồng.

Thư Sài Gòn (số 18): Vâng, tôi là một shipper giữa Sài Gòn tháng 8 - Ảnh 5.

Nhưng em và các đồng nghiệp chẳng than van rầu rĩ, chẳng kể ngắn than dài, bởi hiểu đó là đặc thù nghề nghiệp. Ngược lại, chúng em thấy có chút tự hào và niềm vui khó tả, vì khi giao được đồ, thì những người không may mắn dính bệnh ấy có đồ đạc để sử dụng, có thực phẩm để bổ sung dinh dưỡng, nâng cao sức đề kháng, đảm bảo năng lượng trong chuỗi ngày chống chọi lại COVID-19.

Hay mới hôm qua, em may mắn được nhận đơn hàng chở nhiều nhu yếu phẩm và thiết bị y tế của mạnh thường quân gởi đến Bệnh viện dã chiến Củ Chi để tặng cho lực lượng y, bác sĩ đang ngày đêm làm nhiệm vụ ở đây. Có bác sĩ nhận hàng rồi cảm ơn những shipper như em đã góp phần giúp hoạt động vận chuyển, lưu thông hàng hóa được thông suốt.

Rồi hôm kia, khi giao hàng đến cư xá Đô Thành (Q.3), nơi đang bị phong tỏa vì dịch COVID-19, có người dân nhận hàng rồi nói: 'Cảm ơn nghen shipper. Không có shipper mua hàng, nhận hàng, chở hàng giúp thì người dân tụi tao cũng không biết sao để bước qua mùa dịch này'.

Như lúc chiều nay, trước đơn hàng của chị, một vị khách nhận hàng xong đã dặn dò em: 'Dịch COVID-19 đang diễn tiến khó lường lắm. Em đi làm nghề nhớ cẩn thận nghen em. Ráng mà giữ sức khỏe để còn đi giao hàng giúp người dân trong bối cảnh dịch dã thế này'...

Chị biết không? Em thấy vui với những khoảnh khắc nhận được lời cảm ơn và dặn dò đó. Với em, nó giá trị gấp nhiều lần những khoản tiền boa. Vì em nhận ra, ẩn chứa đằng sau những câu từ ấy, là cái nhìn đầy cảm thông, là sự nhìn nhận đúng về vai trò và giá trị của nghề shipper.

Giới shipper tụi em hàng ngày đi làm luôn tuân thủ nghiêm ngặt các biện pháp phòng, chống dịch, luôn chuẩn bị kỹ lưỡng về đồ bảo hộ, khẩu trang, nước sát khuẩn... thế nhưng tụi em vẫn thừa hiểu, rằng đang đặt cược an toàn của bản thân trong bối cảnh dịch đang bùng phát. Dù thế, em và các đồng nghiệp vẫn gạt đi tất cả nỗi lo ấy, vẫn làm việc mỗi ngày để góp phần đáp ứng nhu cầu thiết yếu cho hàng triệu người đang trú ẩn trong nhà vì dịch bệnh.

Thế nên, dù chị không cảm thông hay xót thương những thân phận shipper cũng được. Nhưng thật mong chị đừng buông những lời đắng cay khó nghe!

Dẫu sao em cũng chúc cho chị, và tất cả mọi người, cùng nhau an lành mùa dịch! Thật mong một ngày COVID-19 sẽ bị đẩy lùi, cuộc sống sẽ lại bình yên như trước!


Nguyễn Xuân Phương
Ý kiến của bạn