Thiên thần khoác áo blouse

24-02-2025 16:11 | Blog thầy thuốc

SKĐS - Trong xã hội có rất nhiều nghề, nhưng có thể nói ít nghề nào lại được toàn xã hội tôn vinh và quý trọng như nghề thầy thuốc và thầy giáo.

Có thể liên tưởng trong cuộc đời chúng ta người thầy thuốc và người thầy giáo là những người đồng hành với ta suốt cả hành trình mang tên thời gian. Mẹ ta thai nghén mang nặng chín tháng mười ngày, có khi chúng ta đếm từng ngày vật lý cảm nhận mười ngày dài hơn chín tháng. Để sinh hạ ta ai cũng mong mẹ tròn con vuông nhất là người mẹ mong mỏi ta chào đời trong sự bình an. Người cắt rốn cho ta đầu tiên ở bệnh viện là những lương y, rồi những mũi tiêm đầu tiên là người bác sĩ trong bộ trang phục áo blouse trắng diệu kỳ. Để rồi những tháng ngày lớn lên dưới sự dạy dỗ tận tình, truyền đạt kiến thức của những người thầy giáo, cô giáo đưa chúng ta trưởng thành. Thi đậu đại học vào những ngành y, ngành giáo dục… Để sau này đóng góp cho xã hội những công trình trong lĩnh vực y học, thành những y, bác sĩ hết mình tận tâm vì người bệnh.

Đại danh y Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác để lại cho hậu thế bộ sách "Hải Thượng y tông tâm lĩnh" là di sản quý giá trong lịch sử y học cổ truyền Việt Nam. Ông luôn chú trọng xây dựng y đức của người thầy thuốc.

Ông dạy: "Đạo làm thuốc là một nhân thuật bảo vệ sinh mạng con người, phải lo cho người, vui cái vui của người, chỉ lấy việc cứu sống mạng người làm nhiệm vụ của mình, không nên cầu lợi, kể công".

Trong thư của Bác Hồ ngày 27/2/1955 gửi cán bộ Hội nghị y tế. Bác đã căn dặn những người làm công tác y tế phải thực hiện cho kỳ được tinh thần trách nhiệm lớn lao trong chăm sóc và bảo vệ sức khỏe cho Nhân dân: "Lương y phải như từ mẫu". Thấm nhuần lời dạy của Bác, các thế hệ ngành y luôn coi đây là kim chỉ nam, phương châm hành động, là trách nhiệm đối với Nhân dân khi được Đảng và Bác Hồ giao phó.

Chính vì vậy, y đức luôn được đặt lên trên hết là nguồn gốc của người thầy thuốc. Bác sĩ - những người thầy thuốc luôn đứng ở ranh giới giữa sự sống và cái chết khi cứu người bệnh. "Lương y" không đơn thuần là người chữa bệnh, mà là biểu tượng của tài năng, trí tuệ và lòng nhân ái. "Từ mẫu" như người mẹ hiền từ, yêu thương vô điều kiện, luôn đặt lợi ích và hạnh phúc của con cái lên trên hết. Khi đặt hai hình ảnh này cạnh nhau, không chỉ yêu cầu một người thầy thuốc giỏi về chuyên môn, mà còn đòi hỏi sự tận tâm, tận tụy, đồng cảm và tinh thần đức hy sinh cao cả.

Trong thực tế nghề y là nghề luôn đối diện với sinh tử, giữa hạnh phúc, đớn đau, hy vọng mỗi ngày. Ở đó người thầy thuốc không chỉ dùng kiến thức để cứu chữa người bệnh mỗi ngày. Họ là chỗ dựa tinh thần cho người bệnh trong những phút giây tuyệt vọng nhất. "Lương y phải như từ mẫu" là lời nhắc nhở, là sự ấm áp và bao dung của trái tim mới có sức mạnh vượt qua bệnh tật không kém gì những liều thuốc quý. Một ánh mắt dịu dàng, một cử chỉ thân thiện chân thành từ bác sĩ có thể vực dậy niềm tin của người bệnh, như vòng tay của mẹ xoa dịu mọi đau đớn của con trẻ.

Tôi mới thấy trân quý biết bao nhiêu những người bác sĩ trong bộ trang phục blouse trắng, họ là những tấm lá chắn "thép" hết lòng vì người bệnh, ngày đêm tận tụy với công việc của mình vì sức khỏe của mọi người; chịu khó nghiên cứu những tiến bộ của y học để vừa làm chủ được các trang thiết bị khám chữa bệnh hiện đại, vừa có chuyên môn sâu, để đẩy lùi nhiều căn bệnh hiểm nghèo. Một số thầy thuốc còn tình nguyện hiến máu cứu chữa người bệnh, khám và cấp thuốc miễn phí cho người nghèo. Và cũng có nhiều bác sĩ đã tình nguyện xung phong đến miền núi, vùng sâu, vùng xa, chấp nhận gian khổ, thiếu thốn… thậm chí còn hy sinh một phần cuộc sống riêng tư… chỉ để chăm sóc sức khỏe cho đồng bào nơi đây. Trong những năm xảy ra dịch Covid - 19 giãn cách xã hội, những y bác sĩ luôn tiên phong, đi đầu thực hiện "Chống dịch như chống giặc". Họ chỉ có tấm lá chắn mỏng manh là chiếc khẩu trang, áo phòng hộ và mũ bảo hiểm che chắn để ngày đêm lấy mẫu, chăm sóc, điều trị cho những bệnh nhân. Đặc biệt, hàng ngày trực tiếp đối mặt với nguy cơ lây nhiễm cao từ trọng tâm vùng dịch.

Quên sao được những ngày hè nóng nực trong bộ áo phòng hộ vã mồ hôi, quên sao được những giấc ngủ chập chờn, mệt rã rời, ăn vội cái bánh mỳ với nước lọc để di chuyển giữa tâm vùng dịch để lắng nghe từng hơi thở, nhịp tim người bệnh… Giữa lúc ấy mới thấy tinh thần chiến đấu, hy sinh của những người thầy thuốc không khác nào là trên chiến trường đối đầu ác liệt với giặc Pháp, giặc Mỹ. Chính đội ngũ y, bác sĩ là những liều "Vắc xin tinh thần" giúp bệnh nhân vượt qua được rào cản tâm lý khi đối mặt với tử thần Covid -19.

Nhìn những bộ trang phục blouse trắng tôi lại thấy những y, bác sĩ giống như những thiên thần đáng khâm phục và tự hào. Không chỉ biểu tượng cho nghề nghiệp mà còn minh chứng cho những trái tim nhân hậu, một ý chí bền bỉ, kiên gan. Đó là chiếc áo mà mỗi người nhìn vào đều cảm thấy tin tưởng, là điểm tựa vững chắc. Chứa đựng cả một thế giới sự sống, tình yêu thương và lòng trắc ẩn vô hạn.

Bài viết thể hiện quan điểm và góc nhìn riêng của tác giả!

"Nếu được, tôi đồng ý đóng thêm chút thuế, để bác sĩ đi học miễn phí như ngành Sư phạm"'Nếu được, tôi đồng ý đóng thêm chút thuế, để bác sĩ đi học miễn phí như ngành Sư phạm'

SKĐS - Nghe tin học phí nội trú sẽ tăng lên 92 triệu, không biết là học phí cho bác sĩ đa khoa có tăng không, nhưng tôi cũng có chút suy ngẫm về việc này từ lâu rồi, nhưng năm nay khi sắp đi hết hành trình là một bác sĩ nội trú, tôi cũng muốn nói lên một số quan điểm của mình.


Anh Đức
Ý kiến của bạn