Hành trình 15 năm chữa bệnh cho con của diễn viên Quốc Tuấn đã làm xúc động trái tim của triệu triệu người.
Lập gia đình khi tuổi đã ngoài 40, vừa hạnh phúc đón cậu con trai đầu lòng, thì vợ chồng anh đã chết lặng khi Bôm (tên cậu con trai của Quốc Tuấn) sinh ra đã mắc chứng bệnh hiếm gặp trên thế giới. Hội chứng APERT, tỉ lệ là 1/88.000 trẻ mắc căn bệnh này (theo báo cáo của y văn Mỹ).
Thế nhưng, trải qua biết bao đau đớn, biết bao lần tưởng như không còn tia hi vọng nào nữa, biết bao lần bác sĩ bước ra khổi cánh cửa phòng và nói xin lỗi, 2 người chiến binh ấy đã cùng nhau vượt qua tất cả.
Để bây giờ, họ hạnh phúc đến trào nước mắt khi nhận được thành quả quá ngọt ngào. Bé Bôm đã khỏi bệnh hoàn toàn. Và điều đáng mừng hơn, Bôm vừa thi đỗ vào Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam và đứng top 5.
Câu chuyện về người bố vĩ đại, người con trai anh hùng và hành trình 15 năm chữa bệnh đầy gian truân, đau đớn của 2 cha con diễn viên Quốc Tuấn vừa phát sóng trên VTV trong chương trình "Điều ước thứ 7" đã lấy đi nước mắt của trái tim hàng triệu khán giả trên khắp mọi miền.
Ngay từ ngày chào đời, bàn tay con đã nắm chặt tay cha
Vợ chồng diễn viên Quốc Tuấn kể, khi vợ bắt đầu cấn thai, vợ chồng anh đã thường xuyên đi kiểm trai sức khỏe thai kì cẩn thận. 11 lần siêu âm đều nhận được các chỉ số phát triển bình thường từ phía các bác sĩ. Thế nhưng không ngờ, khi con chào đời, cháu lại không được bình thường như những đứa trẻ khác.
Diễn viên Quốc Tuấn đã chết lặng khi con trai phải cưa hộp sọ
Ngày được nghe tiếng con khóc chào đời, cũng là ngày vợ chồng anh chết lặng khi đón trong tay một em bé không bình thường.
"Ngay từ lúc các bác sĩ bế con ra khỏi phòng đẻ, nhìn thấy con mình đã có một linh cảm gì đó không ổn. Đến lúc lật cái khăn ra thì sụp đổ. Cái trán con bị gập lại. Khuôn mặt lép lại. Tay chân dính. Mắt thì lồi ra", anh kể.
Thương con vô cùng và cũng xót xa vô cùng khi con trai mới sinh ra không bình thường như bao đứa trẻ khác. Lúc đó, chính anh cũng không biết mình sẽ phải làm gì để giúp con, vì chứng bệnh đó quá hiếm gặp, quá mới mẻ với cả chính những bác sĩ.
Thế nhưng, điều kì diệu đã đến từ chính cậu con trai của diễn viên Quốc Tuấn. Ngay từ ngày đầu tiên chào đời, Bôm đã nắm chặt lấy ngón tay của bố, không rời. Cái chạm tay của tình phụ tử đã khiến người đàn ông ấy quyết tâm sẽ làm tất cả, sẽ hi sinh tất cả để con trai được sống, được có một cuộc sống bình thường.
"Không có cách nào cả, mình cứ nắm chặt tay con thôi, con cứ thổn thức thổn thức. Ngày thứ nhất thứ 2 nó cứ thò thò ngón tay nắm chặt như thế này này. Mình tin Bôm sẽ ổn, một cái niềm tin mãnh liệt.
Mình bảo Bôm, con sẽ không sao cả, 2 bố con mình sẽ chiến đấu, bố sẽ làm cho con bình thường thì thôi. Và mình tự nhủ sẽ làm tất cả, sẽ hi sinh tất cả để mang lại cho Bôm một cuộc sống bình thường", anh nghẹn ngào tâm sự.
Nhớ lại hành trình 15 năm cùng con chiến đáu với quá nhiều đau đớn. Quốc Tuấn kể lại lần đầu tiên 2 bố con sang Úc để nới lỏng hộp sọ.
Ca mổ kéo dài hơn 10 tiếng đồng hồ, anh căng thẳng ngồi ở phòng chờ đợi con trai chiến đấu với tử thần. Và điều tồi tệ đầu tiên đã xảy ra, cánh cửa phòng mổ bật mở, bác sĩ bước ra và thông báo con trai anh bị sốc thuốc, phải cưa hộp sọ.
Và cái tin đau đớn đó đã khiến người đàn ông mạnh mẽ đó gần như chết lặng.
"Hồi bôm 3 tuổi bắt đầu sang Úc để nới hộp sọ. Bôm vào phòng mổ. Mình ngồi phòng chờ ngồi có 1 cái cửa mà cứ thấy cái cửa ấy mở ra là y như rằng có vấn đề.
Mình ngồi suốt từ 6 giờ sáng đến 3 giờ vẫn không thấy đâu. 4 giờ thì cửa mở bật ra, ông ấy (bác sĩ - PV) gọi Tuấn. Thôi xong", Quốc Tuấn rất cố gắng vẫn không kìm được những giọt nước mắt xúc động khi nhớ lại ca mổ đau đớn đầu tiên của con trai.
"Ông ấy bảo đang mổ thì thằng Bôm bị sốc thuốc, phải cưa hộp sọ ra rồi. Mình ngồi chết lặng hỏi nó còn sống không. Ông ấy bảo tao xin lỗi, bởi vì tao biết mày sẽ rất sốc, bọn tao phải làm cho nó hồi phục lại mới ra báo cho mày", anh kể tiếp.
Bố mạnh mẽ một, Bôm mạnh mẽ hơn gấp mười. Bởi dù bố mẹ luôn ở cạnh bên, luôn cùng Bôm chiến đấu, nhưng Bôm mới chính là anh lính xông ra chiến trường, chiến đấu để giành lấy sự sống cho chính bản thân mình.
Và Bôm chính xác là một người anh hùng, càng trải qua thử thách thì càng bản lĩnh và can đảm. Mẹ Bôm cho biết trước mỗi cuộc phẫu thuật, Bôm không hề sợ hãi, hậu phẫu cũng không quấy khóc.
Thế nhưng, chính sự gắng gượng chịu đựng đó của cậu con trai bé bỏng, làm trái tim người cha càng trở nên đau đớn.
"Con càng như thế, mình càng thấy đau khổ. Thà nó khóc đi, nhưng không khóc. Mỗi lần sốt xình xịch, mặt đỏ au, môt đỏ chót nhưng vẫn cứ nằm đấy.
Chỉ có lúc ăn thôi, vì sốt mệt nên không ăn gì cả, thì mình quát, đập bàn đập ghế quát: Con không ăn thì làm sao..., lúc đó ông ấy mới mếu máo.
Lúc ăn xong mình lại xin lỗi: Bố xin lỗi bố quát con, nhưng con càng không ăn càng lâu, con càng mệt", Quốc Tuấn kể.
Khi còn nhỏ, gia đình gọi Bôm là Tôm. Nhưng đến khi lớn lên, cậu bập bẹ gọi tên mình chật thành Bôm. Và Quốc Tuấn nói với mọi người rằng: "Đấy là tên mà con chọn, là Bôm chứ không phải là Tôm".
Còn tên thật của Bôm là Anh Tuấn, "là đại ca của Quốc Tuấn". Ở nhà, Bôm cũng gọi bố là "anh Tuấn".
Bôm bảo: "Cháu là đàn ông. Cháu can đảm lắm. Cháu nói bố cháu lại phải giúp cháu. Sợ phải làm phiền bố cháu, không hay. Bôm chịu đựng và can đảm".
Cùng nhau hái những quả ngọt đầu tiên
Quốc Tuấn kể, ngay từ khi còn rất bé Bôm đã tự bộc lộ niềm đam mê đặc biệt với âm nhạc. "Từ lúc 1-2 tuổi ông ấy đã mổ cò rồi. Ông ấy phá khoảng mấy chục cái đàn organ Trung Quốc - cái đàn đồ chơi ấy.
Lúc ấy mình đã nghĩ thằng này có năng khiếu về âm nhạc thực sự. Nghe tất cả những bài nào nó thích là nó có thể mổ cò đánh lại được ngay.
Khi mổ bên Úc về thì đổi rất nhanh, từ đàn organ lên cái piano điện, rồi sang piano cơ. Lúc ấy lại rèn luyện theo chương trình của nhạc viện", anh cho biết.
Trong suốt khoảng thời gian 15 năm đi hết nước này đến nước khác để chữa bệnh cho con trai, Quốc Tuấn vẫn luôn duy trì việc học ở trường, và cả việc rèn luyện đàn cho Bôm.
Với thầy cô và các bạn ở ngôi trường Bôm đang theo học, ngoài việc là một người rất vui vẻ tự tin, cậu còn khiến mọi người nể phục bởi tài chơi nhạc của mình.
Với họ, Bôm luôn là một tình yêu thương lớn lao, một tấm gương tuyệt vời về cả tài năng lẫn nghị lực.
Cô giáo chủ nhiệm lớp Bôm bảo: "Con có được ngày hôm nay là kết quả của tất cả những nỗ lực con đã cố gắng trong những năm qua.
Mỗi lần Tuấn đi chữa bệnh đều viết thư cho các bạn, bảo con sẽ sớm về thôi, nhưng có lần Tuấn đi 3-4 tháng chưa về. Các bạn để lại chỗ trống cho Tuấn, rồi viết thư cho Tuấn vào những tờ giấy note nhỏ nhỏ xinh xinh", những dòng chữ chứa đầy tình cảm cho "người bạn anh hùng" đó khiến người đọc không khỏi xúc động.
Diễn viên Quốc Tuấn oà khóc khi nghe con trai đánh đàn
Tháng 7 vừa rồi, Bôm vừa chính thức nhận kết quả thi đỗ vào trường Nhạc viện Hà Nội. Với Quốc Tuấn, đó là một thành quả quá ngọt ngào. Nó vừa giúp Bôm thỏa năng khiếu của mình, vừa sẽ là một môi trường hướng nghiệp cho Bôm sau này.
Trong chương trình, Tiến sĩ Nguyễn Tiến Mạnh - giảng viên trường Nhạc viện Hà Nội tâm sự: "Tất cả những cái đó nó đều là những nỗ lực của em.
Tôi có thể khẳng định tự hào rằng trình độ của em bây giờ như các bạn khác, không có sự khác biệt. Không phải em ấy bị như thế mà chúng tôi có sự ưu ái gì ở đây gì cả.
Mà ở đây đúng hoàn toàn trên quan điểm của hội đồng chuyên môn cũng như hội đồng chấm. Rất chúc mừng em bôm đã trở thành sinh viên dưới mái trường Âm nhạc Quốc gia".
Còn về phía Bôm, Bôm bảo ước mơ sau này của Bôm sẽ được trở thành một nghệ sĩ piano nổi tiếng. Lúc đó, Bôm sẽ cao to khỏe mạnh, mặc áo vest có nơ, biểu diễn trên sân khấu to có hàng triệu khán giả. Mọi người sẽ tặng hoa, tặng đĩa cho Bôm. Tặng cả vali cho để Bôm còn đi ra nước ngoài nữa. Bôm còn bảo: "Đàn piano là loại đàn êm đềm nhất trong tất cả các loại đàn".
Hình ảnh cậu bé đầu chằng chịt những vết sẹo di chứng sau hàng chục cuộc phẫu thuật đang đưa những ngón tay lướt trên phím đàn với tất cả sự say mê, trong ánh nhìn đầy tự hào của người cha vĩ đại.
Họ đã cùng nhau đi qua tất cả, khép lại những đớn đau để mở ra những trang mới ngọt thơm và tuyệt vời hơn bao giờ hết.