Có lẽ trong suốt cuộc đời làm nghề y của mình, chị Hiền chưa bao giờ lại thấy nhiều vụ hành hung nhân viên y tế như vậy. Chị kể: "Cứ mỗi lần nghe tin, chị lại giật mình thảng thốt".
Chị Hiền từng có thời gian 12 năm làm việc tại phòng khám, 17 năm làm việc tại phòng mổ cấp cứu, trong số đó có rất nhiều bệnh nhân nguy hiểm, nguy cơ phơi nhiễm cao, nhất là với các bệnh nhân HIV, bệnh lây truyền qua đường máu…
Chị Hiền cũng từng có khoảng thời gian hơn chục năm gắn bó với bệnh nhân phong. Khi mà căn bệnh này bị xã hội kỳ thị, hắt hủi thì chị cùng các đồng nghiệp không quản ngại khó khăn đến với người bệnh với tấm lòng tận tâm của người thầy thuốc, sẻ chia cả vật chất bằng tiền túi của mình giúp bệnh nhân có thể tự tin hoà nhập cuộc sống. Tuy nhiên những khó khăn ấy không là gì so với việc các đồng nghiệp của chị bị hành hung khi đang làm nhiệm vụ mang lại sức khoẻ cho bệnh nhân.
“Cứ vài hôm lại đọc được thông tin đồng nghiệp của mình bị hành hung, thậm chí ngay cả bệnh viện giữa thủ đô Hà Nội người ta cũng sẵn sàng có những hành động côn đồ như vậy. Chúng tôi đau đớn vô cùng và cảm thấy hoang mang khi đang phải làm việc trong một môi trường thiếu an toàn”- Điều dưỡng Hiền bức xúc.
Bác sĩ bị bố bệnh nhi hành hung tại BVĐK Xanh Pôn.
Chị Hiền nhớ lại một ký ức ám ảnh trước đây khi chị công tác ở phòng khám bệnh. Một bệnh nhi bị nổi mề đay cấp, bố bệnh nhi hùng hổ đòi cấp cứu ngay lập tức. Các bác sĩ đã khám và hướng dẫn người nhà làm thủ tục. Thế nhưng ngay lập tức, bố bệnh nhi đã dùng mũ cối và đập vào đầu một nhân viên y tế vì cho rằng thủ tục phiền phức và chậm trễ cấp cứu khiến mọi người vô cùng lo lắng, sợ hãi.
“Lúc ấy tôi chỉ biết nói với mẹ bệnh nhi hãy khuyên can chồng, mọi chuyện hãy nên giải quyết bình tĩnh. Nếu cứ xông vào BV với thái độ hung hăng như vậy thì không ai dám chữa trị vì họ không biết anh ta bị làm sao, có mắc chứng bệnh tâm thần nào không… ”- chị Hiền nhớ lại.
Trước nhiều vụ hành hung y bác sĩ diễn ra ở nhiều BV trong thời gian gần đây, điều dưỡng Hiền không khỏi hoang mang khi chị và các đồng nghiệp của mình đang phải làm việc trong một môi trường thiếu an toàn, bản thân tính mạng bị đe doạ. Trong trường hợp bác sĩ bị hành hung tại BVĐK Xanh Pôn, chị cho rằng, có thể người nhà bệnh nhân sẽ thấy xót xa khi thấy con mình bị chảy máu nhưng dưới con mắt chuyên môn của các bác sĩ thì thấy rằng đó chưa phải là mức độ cấp cứu. Bác sĩ phải giải thích để bệnh nhân hiểu là điều phù hợp.
“Chúng tôi mong muốn có các chế tài bảo vệ, và các cơ quan chức năng điều tra xử lý nghiêm các sai phạm của đối tượng hành hung để làm gương cho người khác chứ không thể để bạo hành nổi lên như một trào lưu như hiện nay được. Điều này ít nhiều sẽ làm giảm nhiệt huyết của cán bộ y tế..”- Điều dưỡng Hiền trăn trở.
Hãy để bác sĩ làm việc bằng lương tâm, trách nhiệm
TS. Dương Đức Hùng – Trưởng phòng Kế hoạch tổng hợp, BV Bạch Mai cho biết, ông đã từng chứng kiến rất nhiều bệnh nhân được đưa vào viện cấp cứu tai nạn vừa bị dập nát chân, vừa gãy vụn xương, vừa tổn thương mạch.
Với thương tổn như thế bệnh nhân được chỉ định cắt cụt chân cũng không ai nói bác sĩ làm sai, các bác sĩ không đưa ra chỉ định đó.
"Còn nước, còn tát, 3 - 4 kíp phẫu thuật với vài chục con người đều xúm vào, vừa phẫu thuật xương vừa nối thần kinh, nối mạch máu, với mổ 7- 8 tiếng đứng phẫu thuật... để rồi thấp thỏi theo dõi cả tuần cả tháng cứu được cái chân của bệnh nhân, cả thầy thuốc, bệnh nhân đều vui sướng. Vậy điều gì khiến người ta làm điều này?
Dù có những trường hợp can thiệp, xác xuất thất bại nhiều hơn thành công nhưng từng ấy con người vẫn bỏ ra từng ấy thời gian để cố, dù kết quả không biết có được hay không. Đó là bởi bác sĩ làm việc bằng lương tâm, trách nhiệm chứ không chỉ làm cho "tròn vai". Nếu không đặt vấn đề này thì chính bệnh nhân sẽ chịu thiệt thòi"- TS. Hùng bày tỏ.
Là đối tượng bị hành hung, bác sĩ bác sĩ Hồng Chiến (BVĐK Xanh Pôn) chia sẻ, sau khi xảy ra vụ việc, người nhà của bệnh nhân đã đến gặp và xin lỗi bác sĩ. "Tôi đã nói lại với họ, chúng tôi vẫn sẽ khâu cho cháu bé dù bố cháu có đánh tôi đi chăng nữa. Tôi muốn cho mọi người thấy, dù bác sĩ có bị chèn ép sao nữa thì họ vẫn phục vụ những người đánh họ".