Trung tâm giáo dục trẻ khuyết tật Quảng Trạch (huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình) là nơi cưu mang, nuôi dạy nhiều trẻ chậm phát triển trí tuệ, tự kỷ, khiếm thị, khiếm thính, Down… Hơn 20 qua, nơi đây trở thành mái nhà chung của hàng ngàn trẻ em "yếu thế" trong hành trình hòa nhập với cộng đồng.
Cô giáo Dương Thị Hằng, Giám đốc Trung tâm giáo dục khuyết tật Quảng Trạch cho biết, năm học 2023 – 2024, trường có hơn 80 em học sinh, được chia vào 13 lớp học. Trong đó, có 11 lớp theo khối học chương trình văn hóa và 2 lớp theo khối học chuyên biệt.
Vì là ngôi trường cho trẻ đặc biệt nên phương pháp giảng dạy tại Trung tâm cũng phải đặc biệt. Để giúp các em học tập, rèn luyện, giáo viên tổ chức các nhóm lớp học chuyên biệt gồm: nhóm can thiệp cá nhân dành cho học sinh tự kỷ, rối loạn hành vi, phục hồi chức năng cho học sinh khuyết tật về vận động...
Chia sẻ về khó khăn khi đồng hành cùng các "con", cô Hằng bộc bạch, học sinh không chỉ khiếm khuyết về hình thể, mà còn chậm phát triển về trí lực, khiếm thị, khiếm thính nên rất khó truyền đạt kiến thức. Để dạy dỗ các con, đòi hỏi người thầy, người cô phải có sự yêu thương, nhẫn nại và nỗ lực gấp nhiều lần so với những ngôi trường khác.
"Đa số học sinh khiếm khuyết chưa được can thiệp sớm, khi đến lớp các em rất ngây ngô, kĩ năng học tập cũng như giao tiếp hạn chế. Hành vi của các em bất thường nên giáo viên, nhân viên khó quản lý. Giáo viên mất nhiều thời gian để thay đổi hành vi không mong muốn và truyền đạt kiến thức cho các cháu." cô giáo Dương Thị Hằng cho biết.
Là người có hơn 13 năm công tác tại Trung tâm giáo dục trẻ khuyết tật Quảng Trạch, thầy giáo Hà Văn Minh, giáo viên chủ nghiệm lớp 3 khiếm thính cho biết, quá trình giảng dạy việc nắm bắt ngôn ngữ ký hiệu của học trò chậm nên rất khó để trao đổi, truyền đạt nhiều kiến thức cho các em.
"Với mong muốn được giúp đỡ các em biết tôi cố gắng nhiều hơn. Bản thân luôn tự trau dồi, tích lũy kinh nghiệm của các đồng nghiệp, tham gia nhiều lớp tập huấn để bổ sung kiến thức và kỹ năng dạy trẻ khiếm khuyết" thầy Minh chia sẻ.
Còn tại Trung tâm Hỗ trợ phát triển giáo dục hòa nhập Trí tâm (thành phố Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình) cũng là nơi nuôi dạy 136 trẻ em bị tự kỷ, chậm nói, tăng động, khiếm thính…
Hơn 5 năm đồng hành cùng trẻ khuyết tật tại trung tâm, cô giáo Đinh Thị Bích Thảo có không ít kỷ niệm vui buồn.
"Nhiều trẻ vì mắc các hội chứng như tự kỷ, tăng động... nên nhận thức và tiếp thu rất yếu. Các em thường dễ nổi giận, dễ hờn dỗi và có những hành động rất nguy hiểm. Phải mất một quá trình rất lâu để có thể khiến các em trở nên hòa nhập với mọi người", cô Thảo cho biết.
Theo cô Thảo, hầu hết giáo viên đều đã có gia đình riêng, có con nhỏ và từng cảm nhận niềm hạnh phúc tưởng rất bình thường khi thấy con mình biết đi, biết nói. Khi chăm sóc trẻ khuyết tật, niềm vui còn lớn hơn, vỡ òa khi các "con" tiếp thu kiến thức, dần hòa nhập cộng đồng.
"Với trẻ khiếm khuyết, khi các em biết giao tiếp, biết đi vững, biết phân biệt quả cam, quả táo... giáo viên cảm nhận được niềm vui to lớn. Sự tiến bộ của trẻ hằng ngày là động lực để các thầy, cô trong trung tâm nỗ lực hơn nữa để dành những gì tốt nhất cho các con", cô Thảo chia sẻ.
Với người thầy, cô giáo giảng dạy tại các Trung tâm giáo dục trẻ khuyết tật, hạnh phúc giản dị là khi được nhìn thấy các "con" biết đọc, biết viết, dần hòa nhập với cộng động, tự tin và có ước mơ về một tương lai tươi sáng.
Khuyết tật trẻ em- Nguyên nhân và cách phát hiện sớm, can thiệp sớm - SKĐS