Vậy nhưng, vừa đưa vào sử dụng vài tháng, nhiều bác sĩ giỏi đã liên tục xin nghỉ việc, nhiều hạng mục xây dựng bất cập như “hành khổ” người bệnh lẫn các nhân viên y tế, khu xử lý nhiễm khuẩn bất tiện.
Nghỉ việc vì sợ... lụi nghề
BVĐK vùng Tây Nguyên chính thức vận hành ngày 20/2/2019, các nhân viên y tế và trang thiết bị của BVĐK tỉnh Đăk Lăk đều chuyển về đây để hoạt động. Ngay ngày đầu, hàng ngàn bệnh nhân ở Tây Nguyên đã hối hả về với mong muốn được tiếp cận cơ sở vật chất tốt và nhiều kỹ thuật chuyên sâu như: tim mạch, ung bướu... Nhiều bác sĩ giỏi cũng kỳ vọng được thể hiện hết khả năng của mình phục vụ người bệnh nhưng thực tế đã trái ngược.
Riêng từ năm 2017 đến nay đã có trên 60 bác sĩ nghỉ việc. Bác sĩ Lê Đức Th. buồn rầu cho biết: Được đào tạo chuyên sâu về tim mạch, có thể thực hiện tất cả các kỹ thuật khó. Khi nghe dự án BVĐK vùng Tây Nguyên triển khai xây dựng tôi đã quyết định về Đăk Lăk định cư và xin vào viện làm việc vì nghĩ rằng, trước sau các kỹ thuật cao cũng được triển khai. Khi đó, bà con Tây Nguyên sẽ bớt phải khăn gói đi TP.Hồ Chí Minh hay Đà Nẵng, Hà Nội. Nhưng, giờ phải ra đi thôi, ở lại sợ các kỹ thuật mình đã được đào tạo không được dùng, lụi nghề mất.
Ông Y Tuấn cùng hàng chục bệnh nhân ở huyện biên giới Ea Súp thất vọng: Bệnh tim mạch là bệnh nguy hiểm, dễ biến chứng nếu không kiểm soát và xử lý kịp thời. Mà các buôn làng mình, bây giờ ngày càng nhiều người mắc phải. Cứ ngỡ bệnh viện ngàn tỷ khi người đồng bào dân tộc thiểu số ở các huyện chúng tôi về sẽ được hưởng nhiều kỹ thuật tốt, đỡ phải chuyển tuyến đi xa, tốn kém. Nhưng giờ, bị tim nặng cũng phải chuyển đi thôi.
Trao đổi với PV báo Sức khỏe&Đời sống, BS. Nguyễn Đại Phong, Giám đốc BVĐK vùng Tây Nguyên khẳng định: Bác sĩ giỏi là rất quan trọng. Nhưng thực tế về đây thu nhập vừa thấp mà một số kỹ thuật lại không được triển khai. Cụ thể, mới đây, bệnh viện rất mong muốn được triển khai các kỹ thuật can thiệp tim mạch. Thế nhưng, chẳng biết vì sao mà Sở Y tế Đăk Lăk không đồng ý. Ngay trong tháng 4/2019 cũng đã có 3 bác sĩ giỏi về tim mạch xin bỏ bệnh viện ra đi. Việc triển khai kỹ thuật can thiệp tim mạch là rất cấp bách, nó đáp ứng cả nhu cầu của bác sĩ lẫn bệnh nhân.
Nhiều khu chờ khám thiếu quạt, nóng như nung.
Trong một lá đơn xin thôi việc, ThS.BS. Nguyễn B. chua chát, trình bày lý do: Mặc dù được đào tạo sau đại học về can thiệp mạch vành, tạo nhịp tim, điện tâm đồ. Luôn khát khao cống hiến và được BVĐK vùng Tây Nguyên động viên nhưng ngành y tế không cho triển khai kỹ thuật đã học. Ngành y tế Đăk Lăk không cần những bác sĩ giỏi, được đào tạo chuyên sâu như tôi nữa nên cho tôi nghỉ để đi cơ sở khác được phát huy chuyên môn.
Giải pháp trước mắt để giữ chân các bác sĩ, nhất là bác sĩ giỏi chuyên môn theo ông Nguyễn Đại Phong là: Phải nhanh chóng triển khai khu khám, điều trị theo nhu cầu để tăng thêm thu nhập cho nhân viên y tế. Mặc khác, lãnh đạo bệnh viện liên tục động viên, khen thưởng kịp thời để “sốc” lại tinh thần cho các nhân viên y tế.
Nhiều bất cập từ các hạng mục xây dựng
Người giỏi thì liên tục ra đi còn cơ sở bệnh viện vừa đưa vào dùng đã lộ nhiều bất cập. Các tòa nhà khám, điều trị bệnh được xây trên một thửa đất dốc, cách xa nhau nhưng lại không có cầu thang nối giữa các khối. Khi di chuyển cả bệnh nhân lẫn nhân viên y tế phải cuốc bộ, cơ cực nhất là vận chuyển bệnh nhân nặng.
BS. Nguyễn Đại Phong nhìn nhận: Cầu nối giữa tòa nhà này với tòa khác, khoa này với khoa khác không có. Không chỉ bệnh nhân khổ mà mỗi lần bác sĩ đi thăm khám, hội chẩn cũng phải vừa đi vừa chạy bộ. Cái này giờ phải điều chỉnh thế nào chứ kéo dài thì không ổn. Hiện tại, khu xử lý nhiễm khuẩn cũng bất tiện, không đảm bảo. Vừa nằm xa các khu điều trị, xét nghiệm, đường lại dốc, nhân viên y tế rất vất vả. Nhiều thiết bị trong viện còn thiếu, hỏng.
Trong báo cáo số 540/BC-BVVTN, ngày 11/4 của BVĐK vùng Tây Nguyên gửi Sở Y tế Đăk Lăk liệt kê: Giấy chứng nhận kiểm định khí sạch cho các phòng mổ chưa có. Thiếu dầu cho motor hút khí nên motor số 3 ngừng hoạt động. 2 bộ điều áp HT oxy dự phòng và bộ điều áp HT CO2 khu trung tâm bệnh viện nhiệt độ rất nóng, vượt mức cho phép, không an toàn. Vậy nên nhân viên vận hành buộc phải dừng hoạt động....
Một số nhân viên y tế Khoa Ung bướu mệt mỏi cho biết: Khoảng cách giữa khoa này với các khoa xét nghiệm, siêu âm... rất xa, đường lại dốc. Có ngày trung bình một nhân viên phải đẩy băng ca hàng chục km đến rã dời chân tay.
Bà H’Nham và nhiều người bệnh đang điều trị ở Khoa Chống nhiễm khuẩn ám ảnh, chia sẻ: Mỗi lần di chuyển cứ như cực hình ấy. Có lần người thân đẩy băng ca từ khoa này đến các khu xét nghiệm, đường dốc trơn, bị trượt tay suýt nữa cả người bệnh lẫn băng ca lao dốc. Lúc đó có khi bệnh lại nặng thêm. Tại nhiều khoa khác, cũng chịu cảnh bất cập đủ đường.
Nhiều thân nhân người bệnh cũng bức xúc cho biết: Nhiều chỗ ngồi chờ khám bệnh, không lắp đặt quạt, nóng như nung. Ra phía ngoài ngồi thì không có cây xanh, nhìn bệnh viện cứ như những khối bê tông trơ trọi trên sa mạc vậy. Lẽ ra người ta nên trồng nhiều xây xanh quanh viện ngay từ lúc tiến hành xây dựng.