Trong quá trình điều trị bằng daclizumab cũng như 6 tháng sau khi ngừng điều trị, bệnh nhân có nguy cơ tổn thương gan, thậm chí có thể dẫn đến tử vong không lường trước. Trong các thử nghiệm lâm sàng, 1,7% số bệnh nhân dùng daclizumab gặp phản ứng có hại nghiêm trọng trên gan.
Để giảm thiểu nguy cơ này, các bác sĩ chỉ nên chỉ định daclizumab để điều trị bệnh xơ cứng rải rác tái phát ở những bệnh nhân không đáp ứng với ít nhất 2 liệu pháp điều trị giảm nhẹ bệnh và không thể sử dụng các liệu pháp điều trị giảm nhẹ khác.
Bên cạnh đó, các bác sĩ cũng nên theo dõi thật chặt chẽ chức năng gan của bệnh nhân (ALT, AST và bilirubin) ít nhất mỗi tháng 1 lần trước khi điều trị và tiếp tục theo dõi thêm 6 tháng sau khi ngừng điều trị bằng daclizumab.
Nếu bệnh nhân không tuân thủ các yêu cầu theo dõi hoặc đáp ứng điều trị không đủ, cân nhắc ngừng điều trị bằng thuốc này.
Cơ quan Dược phẩm châu Âu (EMA) khuyến cáo, nếu bệnh nhân có nồng độ men gan cao gấp 3 lần so với giới hạn bình thường, ngừng điều trị bằng daclizumab và chuyển những bệnh nhân có dấu hiệu và triệu chứng tổn thương gan đến bác sĩ chuyên khoa gan mật. Những bệnh nhân có kết quả dương tính với viêm gan B hoặc C cũng nên được chuyển tới chuyên khoa gan mật để được điều trị.
Không sử dụng daclizumab trên bệnh nhân có tiền sử bệnh gan và không khởi đầu điều trị với thuốc này trên những bệnh nhân mới có men gan cao gấp 2 lần so với giới hạn bình thường. EMA khuyến cáo các bác sĩ không sử dụng daclizumab trên bệnh nhân có các bệnh tự miễn khác.