Khi nằm viện, các bác sĩ buồn rầu chẩn đoán, đến cuối đời, Kamil chỉ là “người thực vật”. Tuy nhiên, anh đã quyết định chứng minh với mọi người, tương lai của anh sẽ khác. Sau tai họa xuất huyết nội tạng, 2 ca phẫu thuật, 2 lần nhồi máu cơ tim và 6 tuần hôn mê, chàng trai tật nguyền đã bừng tỉnh và… trở thành tác giả Huy chương vàng giải Cúp Thể hình Ba Lan 2013 (dành cho VĐV khuyết tật).
Kamil Szadkowski - công dân thành phố cảng Szczecin (Ba Lan) sống như hầu hết chàng trai trẻ đô thị lớn châu Âu – ham giải trí, hăng say các hoạt động thể thao, tập luyện thể hình và trượt ván đường phố. Cho đến ngày tệ hại 2005, Kamil bất ngờ bị đám đông côn đồ tấn công dã man trước sân khiêu vũ Soho tại trung tâm thành phố. Từ chàng trai luôn thường trực nụ cười, vui vẻ và có thân hình thể thao, Kamil bỗng trở thành “người thực vật” gắn chặt với giường bệnh.
- Tôi nằm hôn mê 1 tháng rưỡi, bị xuất huyết nội tạng, 2 lần phẫu thuật, 2 lần nhồi máu cơ tim, bị cắt 1 quả thận vì có nguy cơ hoại tử sau chấn thương nặng – Kamil nhớ lại. - Tôi cũng bị tổn thương não, nhưng tiếc rằng khi ấy không bác sĩ nào ở bệnh viện nghĩ đến sự cần thiết chụp Xquang đầu (mọi người đều nghĩ, tôi không còn cơ may sống).
Kamil Szadkowski, “người thực vật”, tác giả HCV Thế dục thể hình.
Gần một năm, anh được chuyển từ giường bệnh này sang giường bệnh khác. Các bác sĩ không hy vọng Kamil sẽ có cuộc sống bình thường.
Khi tỉnh dậy từ cơn hôn mê, tôi thầm nghĩ, đó chỉ là một giấc ngủ quên – Kamil kể. – Tuy nhiên lúc nhận ra, tất cả là sự thật, tôi chỉ nghĩ đến một việc - nghĩ về cái chết. Tháng đầu tiên “phục hồi chức năng” của tôi tại bệnh viện ở Choszczna diễn ra như vậy. Các bác sĩ thống nhất chẩn đoán, tôi sẽ là “người thực vật”. Đến hôm nay, tôi còn nhớ câu nói một nữ hộ lý đã chân thành khuyên cô gái từng là người yêu của tôi: “Anh ta sẽ sống cuộc đời thực vật. Chị buộc phải chấp nhận thực tế đó”.
Thông thường, trong tình huống như vậy, nạn nhân chỉ có thể sụp đổ. Nhưng với Kamil thì không. Anh sở hữu sức mạnh siêu nhân và ham muốn chiến đấu không giới hạn.
Nghe có vẻ phi lý, nhưng chính những chẩn đoán tồi tệ của các bác sĩ và hộ lý đã mang lại cho tôi sức mạnh. Thoạt đầu là phản ứng tức giận và hung hãn, sau đó tất cả biến thành sức mạnh nội lực phi thường.
Như bản thân xác định tháng đầu tiên, khi Kamil quyết định chứng minh với bản thân và tất cả cán bộ nhân viên bệnh viện “biết tuốt” sự thật, mình không phải là “người thực vật”, anh tập đứng dậy và tự giậm chân tại chỗ.
Vài ngày sau, tôi đã có thể “dịch chuyển khỏi gót chân” - Kamil mỉm cười. - Tôi ý thức rõ rệt, không có con đường nào khác ngoài nỗ lực vượt lên chính mình.
Suốt thời gian đó, Kamil được gia đình và bạn thân nhất Rafal hỗ trợ nhiệt tình. Họ bế, ẵm, giúp anh đặt những bước đi đầu tiên, tự đứng dậy khỏi xe lăn, dạy anh từ đầu cách thức ăn uống, phát âm; họ cổ vũ và động viên mọi kết quả, dù nhỏ nhất.
8 năm sau tai nạn, nhiều chàng trai phải ghen tị với Kamil vì nghị lực, lòng can đảm và thân hình lực sĩ. Tháng 9/2013, anh đoạt Huy chương Vàng giải Cúp Thể hình Ba Lan (dành cho VĐV Thể hình Khuyết tật).
Thể thao bao giờ cũng là đam mê say đắm trong cuộc đời tôi – Kamil bộc bạch. Sau tai nạn, tôi buộc phải từ bỏ nhiều bộ môn ưa thích như trượt ván hoặc bóng rổ. Chỉ còn thể dục thể hình, cho dù tôi vẫn gặp không ít trở ngại phải vượt qua như thí dụ cơ thể thiếu khả năng phối hợp hoạt động hoặc tình trạng đôi lúc bị co giật. Tuy nhiên, tôi đã học được từ cuộc sống thực tế, cuộc đời không cho không ta cái gì, tất cả đều phải đổ mồ hôi và tổn hao trí lực.
Với thể dục thể hình, Kamil tập luyện trung bình 5 buổi/tuần, mỗi buổi kéo dài tối thiểu 1,5 giờ. Anh bền bỉ rèn sức bền cơ bắp, tạo dáng và rèn sức mạnh. Không chỉ mỗi buổi tập mà ngày tiếp theo đối với Kamil là thách thức lớn. Sau tai nạn, đến nay Kamil vẫn bị nói ngọng, khó tập trung, đi lại khó khăn vì phải chống nạng. Sống chủ yếu dựa vào gia đình và trợ cấp xã hội (khoảng 15 USD/tháng). Tuy nhiên, không than thân trách phận, anh sống lạc quan và nghiêm khắc với bản thân. Với câu hỏi về cảm tưởng, khi đăng quang ngôi vô địch giải Cup Thể hình Ba Lan 2013, Kamil trả lời: “Sự hỗ trợ lớn nhất dành cho tôi là gia đình, trước hết là bà nội, bạn tri kỷ Rafal và Natalia, người đẹp của tôi. Sau tai nạn 2005, tôi rút ra bài học, cần thận trọng chọn bạn. Tìm được người phụ nữ thực sự yêu mình, luôn gắn bó với mình trong mọi tình huống là thành công lớn nhất cuộc đời tôi, bởi từ nhỏ tôi đã là kẻ tính nết cực khó chịu” - Kamil chân thành cởi lòng.
Đó là chuyện năm 2013. Đầu năm 2016, qua trả lời phỏng vấn báo mạng Studencki News, giới quan tâm cập nhật thông tin đầy đủ hơn về Kamil dồi dào nghị lực và lòng can đảm.
Anh là thí dụ điển hình con người bất chấp sự trớ trêu của số phận đã quyết đứng trên đôi chân của chính mình và kiên cường phấn đấu vì mục tiêu cuộc đời.
- Điều gì đã thúc giục anh trở thành VĐV thể dục thể hình?
“Thực tế, ngay tại Ba Lan, tôi cũng không phải là người duy nhất “vượt lên số phận” thành công. Ngoài ra, tôi say mê tập luyện thể dục thể hình từ năm 17 tuổi, tức khá lâu trước tai nạn. Đam mê xuất hiện sau phim Rocky”.
- Một buổi tập luyện bình thường của anh diễn ra thế nào? Anh có thể thực hiện tất cả bài tập, hay tập theo chương trình riêng dành cho người khuyết tật?
Tôi có thể tập chủ yếu các động tác dựa vào máy móc.
- Anh có áp dụng thực đơn đặc biệt theo chỉ định của chuyên gia dinh dưỡng?
Thời gian đầu tôi áp dụng thực đơn riêng, từ năm nay, bữa ăn của tôi không còn giới hạn ở thịt gia cầm và mỳ ăn liền. Chủ yếu thực đơn bao gồm thịt thăn, dầu oliu, dầu hạt cải, rau quả và các sản phẩm ngũ cốc.
- Ngoài Huy chương Vàng ấn tượng năm 2013, đến nay, anh gặt hái những thành tích nào khác?
Đến nay tôi đã may mắn gom nhặt thêm: Huy chương Đồng giải Vô địch Thể hình Ba Lan 2014; Huy chương Đồng giải Thể hình Quốc tế 2014 (tham gia cùng các VĐV khỏe mạnh bình thường); Huy chương Bạc giải Vô địch Ba Lan 2015 (tham gia cùng các VĐV khỏe mạnh bình thường); Huy chương Vàng giải Grand Prix Aleksandra Kobielak 2015.
Với tư cách một VĐV khuyết tật thành đạt, anh có lời khuyên gì dành cho những người không may gặp tai nạn và không biết có thể tiếp tục cuộc sống thế nào?
Tôi sẽ khuyên họ không bao giờ đầu hàng – Kamil chân thành chia sẻ. – Bởi không có con đường nào khác.