Một ngày ở nhà thuốc

04-05-2017 22:19 | Y tế
google news

SKĐS - Sáng nay, tôi đến nhà thuốc sớm hơn mọi ngày, định bụng sẽ xem xét lại việc vệ sinh, sắp xếp thuốc mà chiều hôm trước đóng cửa quá muộn, chưa kịp làm…

Vừa mở cửa nhà thuốc, một ông khách già đã chìa ra một số vỏ vỉ thuốc cũ không nguyên vẹn nhờ tôi xem. Tôi  ghép những vỉ cùng loại lại để xem là thuốc gì thì ông ta rút ra một tờ giấy, cho biết hôm khám thầy thuốc chỉ sang chỗ bên cạnh, nhưng mang không đủ tiền nên mới mua một nửa. Đó chỉ là một mẩu giấy bằng lòng bàn tay, tên thuốc nào cũng chỉ ghi vài chữ đầu rồi kéo ra thành nét dài, loằng ngoằng. Nếu không có các vỏ vỉ cũ kia thì cũng khó đọc được. Đây đúng ra chỉ là “mẫu - tín - hiệu” giữa người khám - người bán, không phải đơn nhưng dầu sao thì người bệnh cũng đã dùng một phần nửa rồi, nếu chỉ ra nơi khám cũ cũng chỉ có được mẫu giấy như thế, có khi cho thuốc không giống loại đã dùng, càng rắc rối cho người bệnh hơn. Tôi bảo cô bán thuốc soạn tất cả các vỉ thuốc ra, hỏi lại người bệnh một lần nữa rồi quyết định bán, song vẫn cứ băn khoăn…

Nhà thuốc đạt chuẩn GPP phải đảm bảo có dược sĩ tư vấn.

Nhà thuốc đạt chuẩn GPP phải đảm bảo có dược sĩ tư vấn.

Một khách hàng trẻ hơn, có vẻ thành thạo hỏi mua dexacol. Hỏi lại mới biết mẹ anh ở nhà rê thóc, bụi vào mắt, đã thổi sạch, không thấy cộm nữa nhưng còn sưng đau. Trước đây, anh từng dùng dexacol cho mình, thấy rất tốt nên muốn mua về cho mẹ. Tôi khuyên anh mua một lọ thuốc rửa mắt, vài thứ thuốc uống chống viêm, chống dị ứng đủ dùng trong thứ bảy chủ nhật, nếu không đỡ thì nên đưa cụ đi khám, giải thích cho anh rõ nếu mắt bị xây xước giác mạc mà dùng dexacol rất nguy hiểm. Đã nhiều lần tôi khuyên người bệnh không nên dùng thứ thuốc mà họ quen, phần lớn đều bị phản ứng. Lần này thấy anh bằng lòng, nhẹ cả người.

Một khách hàng có vẻ sang trọng hơn, vừa dừng xe là đưa ngay vỏ vỉ thuốc nhỏ mắt ngoại  ra. Ông bảo đã đi mấy nơi rồi mà không tìm được, thấy nhà thuốc này to nên ghé thử. Tôi đưa mấy loại cả nội lẫn ngoại, ông xem đều lắc đầu. Cuối cùng tôi đưa một mẫu thuốc nội giống hệt vỉ cũ ông đang dùng, giải thích rõ là thương hiệu này người ta đã bàn giao công nghệ sản xuất cho nước mình rồi nên không bao giờ nhập vào nữa. Ông chấp nhận nhưng vẫn nói là sẽ dùng thử, nếu tốt mới mua tiếp. Quả thật, với một số người, khuyên cho họ dùng thuốc nội không đơn giản.

Giữa buổi, khách bắt đầu đông, phần lớn là trên đường đi chợ về. Họ không có đơn, có người chỉ hỏi mua những thuốc đã quen dùng, nói được vài âm tiết đầu, có lúc chệch đi rất khó nghe; có người chỉ kể bệnh đề nghị bán thuốc gì khỏi là được; có người chỉ đưa  5-10 ngàn đồng, nhờ tính dùm trong vòng chừng ấy…

Khi làm nhà thuốc đạt GPP, lúc đầu, tôi rất lo lắng làm sao kiếm được mặt bằng và trang thiết bị. Tuy có tốn nhiều tiền hơn nhưng điều này không quá khó. Cái khó là làm sao cho khách có thói quen khám bệnh, có đơn thuốc đàng hoàng, khó hơn nữa là khi chưa tạo lập được thói quen này thì tìm cách nào bán được hàng, phục vụ và giữ được khách mà không phạm quy chế. Có người nói có bằng dược sĩ thật là sướng, chỉ treo biển lên là có tiền! Nhưng đâu phải thế.  Mỗi ngày chỉ giải quyết quẩn quanh từng ấy câu hỏi cho trọn vẹn đâu có dễ dàng gì.


DS. Hồ Hạnh
Ý kiến của bạn