Để giúp bạn đọc hiểu rõ hơn về bệnh ấu dâm và chủ động ngăn chặn loại tội phạm này, chúng tôi trích đăng ý kiến của các chuyên gia.
BS. Băng Tâm: Đồng tính nam thích quan hệ với các cậu bé là bệnh ấu dâm
Ấu dâm là một chứng rối loạn tình dục bao gồm những ham muốn tình dục mạnh mẽ liên tục mà đối tượng muốn quan hệ là trẻ em chưa hoặc mới dậy thì. Các hành vi bao gồm nhìn, vuốt ve, thủ dâm và ép quan hệ tình dục. Vậy đồng tính nam lại thích quan hệ với các cậu bé thì sao? Họ cũng nằm trong nhóm lệch lạc tình dục này. Ở đây, lệch lạc tình dục bao gồm cả đồng tính lẫn ấu dâm. Hầu hết người có xu hướng ấu dâm là nam giới, nhưng cũng có những trường hợp người bệnh là nữ giới.
Người bệnh tự cảm nhận mắc chứng ấu dâm thường đã qua khỏi tuổi dậy thì, khi xu hướng tình dục của họ vẫn tập trung vào đối tượng trẻ em mà không có hứng thú với người đồng lứa khác giới. Người bệnh không thể chọn xu hướng tình dục của bản thân và thường cảm thấy sợ hãi vì cảm xúc của mình. Họ cảm thấy tự ti, bị tách biệt khỏi xã hội và luôn lo sợ người khác biết về xu hướng tình dục của mình. Tất cả các điều này khiến họ tránh “giao tiếp” với người khác nhưng lại thấy hấp dẫn bởi trẻ em vì trẻ em dễ gần và không phán xét như người lớn. Nhiều người bệnh ấu dâm đã tìm cách sống mai danh ẩn tích và đến một vùng đất, một đất nước xa lạ để hành động giao cấu với trẻ em. Không ít trường hợp ấu dâm có kèm các biểu hiện của các bệnh tâm thần khác như lo âu, trầm cảm nặng, rối loạn cảm xúc và lạm dụng chất kích thích...
Có thể những rối loạn trong não bộ là nguyên nhân gây ra bệnh ấu dâm.
BS. Nguyễn Thế Lương: Người có hành vi tình dục với trẻ em chưa chắc là có bệnh ấu dâm
Ấu dâm nhiều khi được hiểu là các hành động lạm dụng tình dục với trẻ em. Thế nhưng, định nghĩa này là không chính xác và phản ánh sai tình hình chung của những người mắc bệnh ấu dâm. Cần ghi nhớ rằng ấu dâm là bệnh. Không phải ai mắc bệnh ấu dâm cũng có hành vi tình dục với trẻ em, cũng như những người có hành vi tình dục với trẻ em cũng không chắc chắn là có bệnh ấu dâm.
Hiện nay vẫn chưa biết chính xác nguyên nhân gây ra ấu dâm. Các bệnh về tâm lý là lĩnh vực được đầu tư chỉ mới gần đây. Hầu hết các chuyên gia cho rằng tình trạng này có liên quan đến các nhân tố tâm lý xã hội chứ không phải các nhân tố sinh học. Từ năm 2002, một số nghiên cứu về yếu tố sinh học gây ra bệnh ấu dâm được tiến hành. Các yếu tố được nghiên cứu và giả thuyết đưa ra chẳng hạn như: Chỉ số IQ và trí nhớ kém; Ít chất trắng trong não bộ hơn; Ít hormon testosterone; Các vấn đề trong não bộ. Trong số các yếu tố này, các vấn đề về não bộ được đồng tình nhiều nhất. Ở người thường, khi nhìn thấy trẻ em, não bộ tự phát ra sóng thần kinh làm trỗi dậy bản năng bảo vệ và che chở. Tuy nhiên ở người bệnh ấu dâm, các cảm xúc này bị nhiễu và não bộ làm cho người bệnh cảm thấy có hứng thú tình dục.
Nạn nhân có thể ở nhiều độ tuổi, từ trẻ sơ sinh cho đến tuổi vị thành niên. Nạn nhân bao gồm cả bé trai và bé gái. Suy nghĩ lạm dụng tình dục thường chỉ xảy ra ở bé gái khiến các bé trai trở thành “miếng mồi” cho những người có bệnh ấu dâm.
PGS.TS. Cao Tiến Đức: Ấu dâm cần điều trị trong thời gian dài
Ấu dâm là một bệnh mạn tính. Việc điều trị nên tập trung vào thay đổi hành vi trong thời gian dài. Phương pháp điều trị là cần phải nhập viện để điều trị tâm lý hoặc quan trọng nhất là phòng tránh các hoàn cảnh có thể xảy ra hành động sai lầm (người thân và toàn xã hội nên nêu cao tinh thần bảo vệ trẻ em khỏi việc bị lạm dụng trước người bệnh mắc chứng ấu dâm). Đôi khi bác sĩ có thể chỉ định dùng thuốc để làm giảm ham muốn tình dục. Các thuốc này bao gồm medroxyprogesteron acetat. Thuốc làm giảm testosteron và các chất ức chế tái hấp thu serotonin cũng có thể được sử dụng. Đồng thời, bệnh nhân cần điều trị các bệnh như nghiện rượu hoặc nghiện chất kích thích nếu có.
Khi nghĩ rằng mình bị bệnh ấu dâm, cách tốt nhất là nên chia sẻ với bác sĩ chuyên khoa tâm lý, các chuyên gia về sức khỏe tâm thần để đưa ra cách ngăn chặn những hành động phạm pháp trong cuộc sống. Khi bác sĩ phát hiện hoặc nghi ngờ người bệnh ấu dâm, cần xem xét và chẩn đoán đến khả năng người ấy có thể phạm tội hay không. Một số người thuộc nhóm “nguy cơ thấp” có thể sống hòa nhập với xã hội.
Khám cho bệnh nhân mắc chứng rối loạn hành vi.(Ảnh minh họa)
BS. Tâm Anh: Nạn nhân của ấu dâm có thể cần điều trị
Nạn nhân của ấu dâm sẽ bị tổn thương tâm lý và để lại hậu quả tinh thần rất nặng nề trong suốt cuộc đời bé gái. Tình trạng thường thấy của nạn nhân tội ấu dâm là hoảng loạn, hay gặp ác mộng, sợ người khác giới, luôn bị ám ảnh bị người đàn ông nào đó tấn công, luôn mặc cảm bản thân không còn trong sáng và hồn nhiên như các bạn cùng trang lứa. Khi đến tuổi trưởng thành, nếu không được cha mẹ, người thân và bạn bè cảm thông và chia sẻ, có 2 nguy cơ dễ xảy ra với bé: một là rối loạn chức năng tình dục, thích quan hệ với đàn ông đủ các lứa tuổi và trở thành một người buông thả. Hai là không bao giờ giao cấu với người khác giới, sống mặc cảm và độc thân suốt đời.
Cha mẹ, người thân và toàn xã hội nên nêu cao tinh thần bảo vệ trẻ em trước các đối tượng mắc bệnh ấu dâm. Về điều trị trẻ em bị lạm dụng, mục đích quan trọng nhất là bảo vệ trẻ khỏi việc bị lạm dụng lần nữa. Đôi khi nhiều trẻ bị lạm dụng cần phải nhập viện để điều trị tâm lý nếu bị hoảng loạn.