Hội nghị: Vô cảm và lãng phí

23-12-2015 10:05 | Y tế
google news

(SucKhoeDoiSong.vn) - Ở nước ngoài, người ta họp, thảo luận, báo cáo là chính và thường là chất lượng; ăn uống, gặp mặt chỉ là phụ. Còn ở VN ngược lại, nhiều khi quá đà.

Đó là văn hóa hội nghị trên cả thế giới, không riêng gì Việt Nam. Cái khác là ở nước ngoài, người ta họp, thảo luận, báo cáo là chính và thường là chất lượng; ăn uống, gặp mặt chỉ là phụ. Còn ở VN là ngược lại, và nhiều khi ăn uống, nhậu nhẹt quá đà.

Các hội nghị Việt Nam có một đặc điểm là phải có ăn nhậu, ăn nhậu thật là hoành tráng. Hội nghị lớn hay nhỏ, bất kỳ nơi đâu phải điều có cái khoản nhậu, không có cái khoản đó xem như là cái hội nghị nó nhạt nhẽo lắm, không đáng đi. Dường như người ta đi hội nghị  ở đất nước là kiểu “đi xả stress”, “đi để giao lưu” “anh em lâu ngày không gặp nhau”.

 	Ở nước ngoài, người ta họp, thảo luận, báo cáo là chính và thường là chất lượng; ăn uống, gặp mặt chỉ là phụ. Còn ở VN là ngược lại, và nhiều khi ăn uống, nhậu nhẹt quá đà. Ảnh minh họa.

Ở nước ngoài, người ta họp, thảo luận, báo cáo là chính và thường là chất lượng; ăn uống, gặp mặt chỉ là phụ. Còn ở VN là ngược lại, và nhiều khi ăn uống, nhậu nhẹt quá đà. Ảnh minh họa.

Trong lĩnh vực y khoa, thật sự mà nói trong một chuyên ngành , một năm có không biết bao nhiêu cái hội nghị, hội nghị quốc gia, hội nghị miền nam, hội nghị đồng bằng sông cửu long, hội nghị thường niên của bệnh viện X nào đó, hội nghị thuốc nào đó, hội nghị về bệnh nào đó theo chuyên ngành của mình.v.v.. rất nhiều. Thật tình mà nói, trong y khoa trong một năm thì làm gì có cái mới để mà nói, thế mà học cũng tạo mọi cơ hội để gặp nhau, làm như yêu thương nhau lắm, lúc nào cũng anh anh em em như là thân thiết lắm. Có một bác sĩ đem một bài báo cáo, đi báo cáo tới lui lòng vòng không biết bao nhiêu lần, đi cái hội nghị nào cũng gặp khuôn mặt đó bài báo cáo đó, chán không?

Nhờ có mạng xã hội facebook mà chúng ta vô tình được biết các nhà “pha học” của chúng ta làm gì khi họ nói họ đi hội nghị. Toàn hình ăn nhậu, bia bọt, đưa lên một cách vô tư. Trong thâm tâm họ nghĩ rằng họ có cái đặc quyền đó, cái quyền được ăn nhậu sung sướng liên miên vì họ là những nhà “trí ngủ”…í lộn trí thức của nước nhà mà. Họ đi trao đổi, báo cáo khoa học, không có họ thì nền giáo dục hay tri thức của đất nước này không ai làm.

Để minh chứng cho cái vô cảm của những nhà tạm gọi là trí thức như trên có thể hình dung ra cái cảnh này, các vị ngồi nói dóc nhau trong hội nghị, sau đó các vị tới nhà hàng nhậu nhẹt, bước ra đường là cảnh dân nghèo cực khổ kiếm ăn từng bữa, em bé hay cụ già bán vé số, người chạy xem ôm…Chi phí trang trải cho các hội nghị mà "hội" nhiều hơn "nghị" đó thường do các hãng tài trợ. Đương nhiên, chẳng có bữa tiệc nào miễn phí, các hãng lại cộng những chi phí đó vào giá thành sản phẩm, không ai khác nhân dân lại là người oằn lưng cõng giá.

Thật không thích đi hội nghị cái kiểu này nữa.

Mới đây, mình vừa thấy cái cảnh, trong buổi trình luận văn chuyên khoa I, II và thạc sĩ mà có cảnh ca múa trong đó nữa chứ. Thật không nghiêm túc chút nào hết !

Chỉ mong mỏi ít thôi, không cần nhiều, những trí thức của chúng ta lặng nghe cuộc sống một chút, không nên vô cảm, không lãng phí nữa, ra khỏi cái tháp ngà đi! Mà các vị ấy là những vị đáng kính trong ngành, những TS những GS và PGS, họ đang làm tấm gương xấu cho thế hệ trẻ mà họ không biết, điều đó mới thật nguy hiểm, dần dần nó tạo thành cái văn hóa ăn nhậu trong giới khoa học.

Các vị không nên đánh “túy quyền” trong khoa học nữa thì dân sẽ bớt khổ một phần, thế hệ sau cũng được nhờ.


BS. Phan Văn Hoàng
Ý kiến của bạn