Mức độ tăng men gan có thể tương quan với mức độ lan rộng tổn thương tế bào gan nhưng thường không có ý nghĩa tiên lượng. Viêm gan mạn được qui ước là sự tăng men gan kéo dài hơn 6 tháng. Bình thường, khi tế bào gan chết đi do quá trình lão hóa, một lượng men gan sẽ phóng thích vào máu ở nồng độ dưới 40 U/L.
Ở bệnh nhân viêm gan do rượu AST (Aspartate Transaminase) thường cao gấp 2 - 10 lần giới hạn bình thường và ALT (Alanine Transaminase) chỉ ở mức bình thường hoặc tăng nhẹ. Nồng độ ALT tương đối thấp có thể do hậu quả từ sự thiếu pyrydoxal 5-phosphat ở người nghiện rượu là một yếu tố cần thiết cho sự tổng hợp ALT.
Ngược lại, ở bệnh gan nhiễm mỡ không do rượu, ALT thường cao hơn AST. Men gan có thể tăng lên đến 3.000 U/L trong viêm gan virut cấp hoặc viêm gan do thuốc. Ở bệnh nhân suy gan cấp hay sốc gan thì men gan có thể tăng đến 5.000 U/L.
Men gan tăng mức độ nhẹ hoặc trung bình thường gặp trong viêm gan virut mạn tính, viêm gan tự miễn, ứ sắt, bệnh lý tự miễn ở ruột non (celiac disease). Trong vàng da tắc mật, men gan thường dưới 500 U/L.