- Bác sĩ ơi cứu giúp, cả nhà em bị cả rồi, các cháu còn nhỏ lắm cùng với mẹ già... bác sĩ cứu giúp…
Từng giọng nói ngắt quãng bởi tiếng nấc của bệnh nhân, người đàn ông trụ cột trong gia đình, chỉ biết cầu cứu sự giúp đỡ từ y tế.
Cổ họng tôi nghẹn ứ không thể trả lời được, có lẽ vài phút nên tưởng tôi từ chối, người bệnh nhân lại tiếp tục cầu xin, xin bác đồng ý nhận.
Vì bác không nhận vô thì không chuyển được.
- Anh báo hotline nói tôi đồng ý nhận. Cố gắng để kìm nén xúc động, tôi trả lời bệnh nhân mà như đang trả lời gia đình mình.
Hình ảnh thơ ngây của các con quê nhà làm tôi đứng rất lâu bên cửa sổ phòng trực. Giữa tâm dịch, những người chiến sĩ áo trắng quên cả khái niệm thứ ngày, thời gian chỉ còn là khái niệm trình tự.
Tôi ao ước nghe tiếng con líu lo, thèm cả cảnh chúng tranh giành kể tội nhau từ anh Bờm không nhường em gì cả tới em Tý cứ ngồi lên lưng Bờm.
Cuộc sống bình yên là mơ ước của bao gia đình mà giờ đây nó như điều gì đó xa xỉ ... bao gia đình chỉ mong an toàn mà thôi.
Nhìn cháu bé con bệnh nhân thơ ngây cùng cả gia đình 8 người vào cùng một phòng bệnh mà xót xa lắm.
Bà cụ tuổi cao nằm bẹp và khó nhọc khi thở, thấy tôi bước vào trong trang phục bảo hộ kín mít, bà cụ định ngồi dậy chào.
Tôi vội nhắc cụ cứ nằm cho đỡ mệt, nên nằm sấp cho dễ thở hơn, kiểm tra SpO2 93%, sốt nhẹ là tôi rất mừng. Cầu mong cho cụ tiến triển tốt để cai ô xy.
Cả nhà trong trạng thái căng thẳng đủ hiểu mức độ nguy hiểm khi nhiễm SARS- CoV -2 này.
Điều chỉnh phác đồ điều trị, theo kháng sinh tiêm, chống đông, hạ sốt, chống viêm. Thở ô xy... Sáng nay đi buồng kiểm tra lại thấy bệnh nhân đã tỉnh táo, không sốt, không phải thở ô xy. Bà cụ tươi tỉnh cảm ơn bác sĩ, cháu bé ngủ ngon lành, người đàn ông trụ cột rơm rớm nước mắt không nói nên lời.
Hạnh phúc trong trận chiến chống giặc COVID 19 đôi khi đơn giản chỉ là thấy bệnh nhân tươi tỉnh trở lại, giản đơn mà thuần khiết!
Mời độc giả xem thêm video đang được quan tâm:
Trong khu cấp cứu bệnh nhân COVID-19 nặng do Bệnh viện Bạch Mai quản lý