Công việc người thầy thuốc từ góc nhìn của một bệnh nhân

09-03-2015 07:14 | Tin nóng y tế
google news

SKĐS - Đọc bài viết này có thể có ai đó có cảm nhận khác tôi. Là một bệnh nhân, tôi rất thấu hiểu điều đó. Tuy nhiên, theo tôi, chúng ta hãy nhìn nhận dưới góc nhìn tích cực, ta sẽ thấy tình người luôn lớn hơn tất cả.

Vào một ngày đầu năm 2014, khi mà người người nô nức trẩy hội mùa xuân với biết bao niềm hân hoan và những dự định tươi sáng, mới mẻ, háo hức của riêng mỗi người, cả xã hội mừng vui đón chào năm mới.Thì tôi: buộc phải đi ngược lại niềm vui ấy, gác lại những dự định còn dang dở để rẽ sang một con đường khác - con đường mà không có bất kì ai muốn đi, chỉ nghe đến thôi cũng đã rùng mình sởn gai ốc. Đó là con đường vào Bệnh viện K.

Bệnh nhân đang được điều trị tại Bệnh viện K cơ sở Tân Triều.          Ảnh: TM

Thế rồi, vượt lên trên tất cả, tôi đã bình tĩnh chấp nhận đi trên con đường đó như một lẽ tự nhiên. Và sau 1 năm điều trị, hôm nay, tôi cầm bút viết bài này từ cảm nhận của một bệnh nhân xin được nói lời cảm ơn đến những người thầy thuốc có tâm trong sáng và làm việc thiết thực đem lại niềm hy vọng sống cho người bệnh. Đó là tập thể y, bác sĩ điều dưỡng Khoa Ngoại K3 Tân Triều do tiến sĩ (TS) Nguyễn Văn Bình làm chủ nhiệm khoa. Ngày vào viện, người đầu tiên tôi tiếp xúc là điều dưỡng trung cấp có tên Vân Anh với giọng nhỏ nhẹ: “Chú kiểm tra cân nặng trước khi vào viện hộ cháu”.Sau đó, tôi găp bác sĩ (BS) Tân - một bác sĩ trẻ để được thăm khám và chẩn đoán ban đầu. Tôi trở thành bệnh nhân khoa ngoại như vậy và tâm trạng như được nhẹ dần đi bởi sự ân cần của nhân viên y tế. Ngay buổi chiều hôm ấy, tôi được TS. Nguyễn Văn Bình trưởng khoa cho gọi vào phòng hội chẩn, sau khi kiểm tra các kết quả thăm khám trước đó đồng thời nhận thông báo xếp lịch hẹn mổ sau 5 ngày cùng với câu nói và cái bắt tay nóng ấm của TS. Bình: “Anh hãy yên tâm điều trị, chúng tôi sẽ cố gắng tốt nhất trong khả năng có thể”. Và trong thời gian ở tuyến chờ đợi, tôi đã nhận thấy rằng ở ngoài kia mọi người vẫn được du xuân còn nơi đây, y bác sĩ đã bước vào làm việc căng thẳng, nghiêm túc, bận rộn với cường độ cao ngay từ những ngày đầu năm mới. Buổi sáng đầu giờ, BS trưởng khoa dẫn đầu cùng các BS cộng sự và điều dưỡng trưởng đi thăm khám tất cả các phòng bệnh có hàng chục người bệnh, tôi thật sự ấn tượng bởi các câu hỏi mà TS. Bình dành cho người bệnh: “Tối qua bác thế nào…” hay “Anh còn đau nữa không…” hoặc “Hôm nay chị có thể về phép được rồi...” và sau đó là hội chẩn phương pháp điều trị, phẫu thuật. Thời gian làm việc có thể kéo dài qua trưa tới 1 - 2h chiều, bên cạnh đó là sự tất bật, cần mẫn chăm sóc bệnh nhân của các điều dưỡng viên. Tại sao họ lại có thể đi nhanh đi nhẹ, thao tác thay băng, cấp thuốc, truyền dịch chính xác như vậy? Có lẽ chỉ có cái nhìn thiện cảm của bệnh nhân và người nhà người bệnh mới hiểu được sự cố gắng của y bác sĩ nơi đây. Rồi cái ngày đến lượt tôi  phẫu thuật cũng tới. Bản thân đã xác định vững vàng. Nhưng người nhà bao cặp mắt lo âu, bạn bè nhắn tin liên tục… Sau 3 tiếng trong phòng mổ và tới buổi sáng ngày hôm sau, tôi tiếp tục nhận được sự động viên từ câu nói ngắn gọn: “Thành công anh ạ” của TS. Bình và sự quan tâm ân cần của Điều dưỡng trưởng Phong Lan, Điều dưỡng viên Đức Thịnh, Vân Anh, Thu Hợp cùng các nhân viên khác đối với bệnh nhân phòng hậu phẫu. Trong những ngày nằm viện, hình ảnh thân thiện của các y bác sĩ khoa ngoại không chỉ để lại ấn tượng cho riêng tôi mà còn cho nhiều bệnh nhân khác.Có bệnh nhân làm thơ tặng điều dưỡng Thịnh: “… Anh đi, anh nói anh làm - Đỡ đau người bệnh yên tâm người nhà…”. Sau này, khi tiếp tục lên K1 điều trị tia xạ tôi mới biết rằng mình và nhiều bệnh nhân khác đã may mắn gặp anh Bình “number 1” mà mọi người ca ngợi.Sẽ là thiếu sót nếu không kể đến sự chu đáo  của BS. Nam - người trực tiếp điều trị cho tôi và các bệnh nhân sau phẫu thuật. Ngày cuối ở khoa, BS. Nam nói với tôi: “Sáng nay, bác về phép để chuyển khoa nhưng bác có thể nán lại đến chiều khi có kết quả giải phẫu bệnh tôi sẽ trao đổi cụ thể hơn…” - đó là lời nói, việc làm của bác sĩ mà bệnh nhân không thể quên.

Dẫu biết rằng ung thư là bệnh nan y có thể tái phát bất cứ lúc nào! Nhưng trên đất nước ta, một mùa xuân nữa đang tới. Nhân ngày 27/2 - Ngày Thầy thuốc Việt Nam cũng là đầu xuân mới, tôi xin được gửi tới những người thầy thuốc Việt Nam nói chung và tập thể y, bác sĩ Khoa Ngoại K Tân Triều nói riêng lời chúc tốt đẹp nhất. Mong rằng ngành y sẽ có nhiều tập thể - cá nhân giống Khoa Ngoại viện K Tân Triều.

Chân thành cảm ơn!

Ngày 25/2/2015

PHAN HUY

 

 

 


Ý kiến của bạn