Để kiểm tra sự sợ hãi bóng tối của những người tham gia, những người này được đặt vào trong một phòng tối om và tiếp đó phải chịu những tiếng động bất thình lình. Phản ứng của họ với tiếng ồn, nhất là hành động chớp mắt, đã cho phép đo được mức độ ngạc nhiên hay lo lắng của các tình nguyện viên. Việc chớp mắt ngay lập tức sau một tiếng động có nghĩa là ai đó đang ngạc nhiên thậm chí sợ hãi. Kết quả: những người ngủ tốt thường không phản ứng mấy với các tiếng động và có vẻ dễ quen với chúng hơn những người khó ngủ. Những người thường có giấc ngủ kém sẽ bị rối loạn và hốt hoảng trong bóng tối hơn so với những người dễ ngủ.
Dẫu sao vẫn cần đến một nghiên cứu có quy mô lớn hơn để xác định tác động của sự sợ hãi bóng tối đến chứng rối loạn giấc ngủ, các kết quả ban đầu này cũng là một gợi ý cho việc chữa khỏi chứng sợ bóng tối có thể đóng góp thêm vào các điều trị thông thường đối với bệnh mất ngủ.
Thảo Hương(Theo Top Sante, 6/2012)