Bà là con một gia đình cả bố lẫn mẹ đều làm mục sư ở Trung Quốc. Bà sinh ra ở Mỹ và từ nhỏ, khi mới được 3 tháng tuổi đã theo bố mẹ sang Trung Quốc và sống thời thơ ấu ở đó. Bà kể về bố mẹ trong Thiên thần chiến đấu (Fighting Angel, 1936) và Lưu đày (The Exile, 1936). Bà về Mỹ học đại học, đi dạy tâm lý học ở Mỹ rồi trở lại Trung Quốc. Bà lấy mục sư Buck năm 25 tuổi, ở phía Bắc Trung Quốc. Sau bà dạy tiếng Anh ở Nam Kinh (1921-1931).
Nữ văn sĩ Peal Buck (1892-1973)
Năm 1932, bà về Mỹ và 3 năm sau lấy R.F. Walsh, người xuất bản sách của bà. Ngay từ năm 31 tuổi (1923), bà đã viết bài và truyện ngắn đăng báo ở Mỹ. Năm 1929, Gió Đông, gió Tây (East Wind, West Wind), cuốn tiểu thuyết đầu tay của bà ra đời. Ba năm sau, vinh quang đã đến với bà do cuốn tiểu thuyết Đất tốt (Good Earth, 1931) được giải thưởng văn học Mỹ Pulizer; đó là cuốn đầu trong bộ ba mà hai cuốn sau là Những đứa con trai (Sons, 1932), và Gia đình phân tán (A House Divided, 1935). Cuốn Nhà đất (The House of Earth, 1935) đã được dựng thành kịch và quay thành phim. Vấn đề phụ nữ được nêu lên hàng đầu trong các tiểu thuyết lấy cốt truyện ở Trung Quốc và Mỹ. Lòng tự hào (This Proud Heart, 1938); Những thần minh khác (Other Gods, 1940); Chân dung một cuộc hôn nhân (Portrait of a Marriage, 1945). Nhân con gái bị bệnh thần kinh, bà sáng tác cuốn Đứa trẻ không lớn lên được (The Child who never grew, 1950). Từ những năm 1950, bà ngày càng chú ý đến những vấn đề của các bác học nguyên tử và viết vở kịch Một sự kiện ở sa mạc (A Desert Incident, 1959), nhiều truyện ngắn và bài báo. Bà còn viết tự truyện, sách trẻ em, dịch Thủy Hử sang tiếng Anh (lấy tên là All men are brother = Tứ hải gia huynh đệ).
Sáng tác của Pearl Buck gồm 85 tác phẩm lớn nhỏ. Trong số đó, mảng đề tài về Trung Quốc cổ truyền, đặc biệt về nông dân, là đóng góp có giá trị nhất.
Đất tốt được đánh giá là kiệt tác của Pearl Buck. Tiểu thuyết kể lại cuộc sống của Wang Lung, bần nông ở một tỉnh gần Thượng Hải. Tác giả miêu tả rất chính xác phong tục, tập quán của người nông dân Trung Quốc, nỗi gian lao vất vả của họ để đối phó với cơ cực, đói kém, những cuộc chiến tranh tương tàn trước cách mạng. Tâm hồn Trung Quốc thể hiện qua tính cách của Wang Lung, đất được coi như máu thịt. Nhờ thời buổi loạn lạc, Wang Lung trở thành địa chủ. Về già, bác làm cho con cái bất bình vì mê cô gái Lê Hoa. Tập II tiếp tục Đất tốt là Những đứa con trai. Wang Lung có 3 con trai. Con thứ ba, trẻ và cương quyết, có biệt hiệu là “Con Hùm” vì y là một tướng quân phiệt. Sau khi bố chết, 3 con chia nhau gia tài. “Con Hùm” không nhận đất, chỉ cần tiền để mộ một toán quân. Anh sinh được một con trai đặt tên là Yuan. Bố muốn con thành một tiểu tướng, nhưng con theo tư tưởng mới, không thích chém giết. Mâu thuẫn tính cách khiến cho cuốn sách mang nhiều kịch tính. Tập III của bộ tiểu thuyết là Gia đình phân tán. Yuan dứt bỏ truyền thống gia đình và thoát ly ảnh hưởng bố. Nhưng anh trù trừ mãi mới tham gia hội kín làm cách mạng, hy vọng chấm dứt “nỗi đau khổ của nhân dân đáng thương”. Nhưng anh bị bắt, gia đình phải nộp món tiền chuộc lớn anh mới được tha. Sau đó anh đi du học nước ngoài để tìm hiểu văn minh phương Tây. Cuốn sách kết thúc với cuộc tình duyên chớm nở giữa Yuan và một cô sinh viên Trung Quốc. Bố anh, tướng quân phiệt về già, bị nông dân nổi dậy giết chết.
Gió Đông, gió Tây miêu tả cuộc xung đột giữa cũ và mới, Đông và Tây. Trong một gia đình quý tộc giàu có, các cụ nệ cổ cố ngăn cản mà không được, các thanh niên hăm hở theo cuộc sống phương Tây với sự tôn trọng tự do cá nhân. Con trai bà mẹ du học ở Mỹ về và lấy vợ Mỹ đi ở riêng. Con gái, theo lời hứa hôn đã lâu, được gả cho một thanh niên tốt nghiệp bác sĩ ở Mỹ về. Chàng chấp nhận việc đã rồi nhưng mong muốn vợ thay đổi. Nàng yêu chồng, cố gắng trở thành phụ nữ tân tiến để hợp với chồng.
Sau đây là một số suy nghĩ của Pearl Buck:
Khi một người đàn bà đã len lỏi được vào trái tim một người đàn ông, thì đôi mắt của gã chỉ hướng vào bên trong và chỉ nhìn thấy cô nàng, thành thử ra gã mù quáng với tất cả.
Biết cách đọc, là thắp một ngọn đèn trong trí tuệ, giải thoát tâm hồn từ trong ngục tối, mở một cánh cửa vào vũ trụ.
Điều thật khủng khiếp là khi thuở ban đầu của tình yêu không được tự do trào dâng từ trái tim này sang trái tim khác.
Có nhiều cách làm tan nát trái tim. Tiểu thuyết tràn đầy những trái tim đau khổ vì tình yêu. Nhưng cái thực sự làm tan vỡ trái tim, đó là làm trái tim vỡ mộng dù đó là mộng gì.
Điều quan trọng nhất là tình yêu, tức là khả năng yêu, chứ không phải là con người mình yêu. Và khi ngươi không còn có thể yêu nữa thì ngươi không còn là người sống nữa. Trái tim chỉ có thể chết mà thôi, khi nó mất khả năng yêu.
Mối tình đầu của một người đàn ông là tình yêu bản thân. Trời đã ban cho y mối tình đầu ấy để y muốn sống, mặc dù bị nhiều nỗi buồn đau. Và khi mối tình ấy bị tổn thương thì không mối tình nào khác có thể tồn tại được, vì nếu tình yêu bản thân bị phá hủy thì y chỉ cầu mong được chết.
Không biết tha thứ cho người khác quả là một điều khủng khiếp. Vì đối với sự tha thứ cũng như đối với tình yêu, việc đó phải đến từ hai phía.
Có lẽ phải đến khi thật già thì người ta mới học được cách coi sự việc như trò đàm tiếu hơn là bị choáng váng.
Khi người ta mất hy vọng thì người ta cũng mất tinh thần luôn.
Sự khám phá cơ bản về một người là khám phá quan hệ của người đàn ông với phụ nữ.
Xã hội chúng ta (phương Tây) là một xã hội cá nhân chủ nghĩa và Nhà nước phải làm cho cá nhân những gì mà gia đình làm cho cá nhân trong nền văn minh cổ xưa.