Ca mổ ruột thừa đầu tiên trên thế giới
Kể từ khi xuất hiện lần đầu tiên trong những ghi chép lịch sử của các tài liệu y học, ruột thừa luôn ẩn chứa một số bí ẩn.
Jacopo Berengario da Carpi (bác sĩ người Ý 1460- 1530) đã đưa ra mô tả đầu tiên về cấu trúc ruột vào năm 1522. Vào năm 1561, nhà văn người Ý Gabriele Fallopio, là người đầu tiên so sánh ruột thừa với một con giun.
Cuộc phẫu thuật ruột thừa đầu tiên trên thế giới diễn ra vào năm 1735, do bác sĩ phẫu thuật người Pháp Claudius Amyand đã thực hiện tại Bệnh viện St. George ở London. Bệnh nhân là một cậu bé 11 tuổi bị thủng ruột thừa do nuốt phải một chiếc đinh ghim. Bác sĩ đã thắt phần ruột thừa và cắt bỏ nó.
Ngay sau đó, một ca phẫu thuật ruột thừa cấp tính đầu tiên đã thành công vào năm 1759 tại Bordeaux - Pháp. Điều đáng nói, vào thời điểm đó, việc gây mê toàn thân chưa được áp dụng cho mãi đến năm 1846, vì vậy những ca phẫu thuật ruột thừa đòi hỏi nhiều phụ tá để khống chế bệnh nhân trong những lúc phẫu thuật.
Geillaume Dupuytren (nhà giải phẫu thuật người Pháp) cho rằng tình trạng viêm cấp tính của phần bụng bên phải bắt nguồn từ bệnh của manh tràng chứ không phải ruột thừa. Vì vậy các bác sĩ phẫu thuật đã thận trọng khi mở bụng của bệnh nhân để kiểm tra, lúc nào các giai đoạn đầu của viêm ruột thừa vẫn chưa được biết đến.
Năm 1812, bác sĩ người anh John Parkinson báo cáo một trường hợp tử vong do thủng ruột thừa. Năm 1880 Robert Lawson Tait (bác sĩ phẫu thuật người Anh) là người đầu tiên chẩn đoán được bệnh viêm ruột thừa và phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa.
Năm 1886, Reginald Heber Fitz (bác sĩ người Mỹ nổi tiếng với những nghiên cứu về chứng rối loạn vùng bụng) công bố một nghiên cứu về viêm ruột thừa và đặt tên cho thủ thuật này là phẫu thuật cắt ruột thừa.
Năm 1889, Tait mổ mở và dẫn ruột thừa bị viêm mà không cần cắt bỏ. Ngày nay chúng ta có nhiều dấu hiệu và triệu chứng, giúp chẩn đoán viêm ruột thừa và có rất nhiều kỹ thuật để phẫu thuật một cách nhanh chóng, gọn nhẹ.
Bác sĩ tự phẫu thuật ruột thừa cho mình
Vào sáng ngày 29/4/1961, Leonid Rogozov (bác sĩ người Nga) đang tham gia chuyến thám hiểm Nam Cực cảm thấy mệt, buồn nôn kèm theo triệu chứng sốt nhẹ, và sau đó là đau ở phần dưới bên phải của ổ bụng. Các triệu chứng này kéo dài hơn một ngày sau.
Leonid Rogozov có dấu hiệu viêm phúc mạc cục bộ và dấu hiệu ngày càng trở nên rõ ràng hơn, tình trạng của ông đã trở nên tồi tệ hơn vào buổi tối. Vào thời điểm đó thì trạm nghiên cứu của Liên Xô gần nhất là Mirny cách trạm Novolazarevskaya nơi Leonid Rogozov đang ở hơn 1.600 km (1.000 dặm). Các trạm nghiên cứu về Nam Cực của các nước khác thì không có máy bay. Điều kiện thời tiết lúc đó diễn biến xấu và trời tối đã ngăn không cho máy bay có thể hạ hay cất cánh trong mọi trường hợp. Là vị bác sĩ duy nhất trong đoan, Leonid Rogozov lúc này không có lựa chọn nào khác ngoài việc tự mình thực hiện ca mổ để cứu sống mình.
Ca mổ được Leonid Rogozov tiến hành bắt đầu vào lúc 2:00 giờ địa phương ngày 1 tháng 5 với sự giúp đỡ của một tài xế và một nhà khí tượng học. Những người trợ giúp đã cung cấp dụng cụ và cầm gương để quan sát các khu vực mà Leonid Rogozov không thể nhìn thấy trực tiếp.
Trong ca mổ, Leonid Rogozov nằm bán ngửa còn vị trí mổ là bên trái cơ thể của ông. Leonid Rogozov tiến hành gây tê khu vực thành bụng bằng giải pháp 0,5% novocaine. Rogozov đã rạch một đường khoảng 10–12 cm trên thành bụng để mở ổ bụng. Theo ghi chép của Leonid Rogozov, ông đã thấy một vết đen ở gốc của ruột thừa. Leonid Rogozov ước tính vết đen đó sẽ bị vỡ trong ngày hôm sau nếu không được giải phẫu kịp thời.
Phần hoại tử đã được Leonid Rogozov cắt bỏ và thuốc kháng sinh đã được áp dụng đưa trực tiếp vào. Tình trạng yếu cơ và buồn nôn của Leonid Rogozov diễn ra trong khoảng 30-40 phút sau khi bắt đầu phẫu thuật, ông nghỉ liên tục trong cuộc phẫu thuật tuy nhiên chỉ diễn ra trong khoảng thời gian ngắn. Khoảng 4 giờ sáng, ca mổ đã thành công.
Sau khi nghỉ ngơi, cơ thể Leonid Rogozov dần hồi phục. Các dấu hiệu viêm phúc mạc của Rogozov dần cải thiện. Nhiệt độ cơ thể trở lại bình thường sau năm ngày, các chỉ khâu đã được gỡ bỏ 7 ngày sau khi phẫu thuật. Leonid Rogozov có thể tiếp tục công việc thường xuyên của mình trong khoảng hai tuần sau đó. Ca tự phẫu thuật này của Leonid Rogozov đã khiến ông trở nên nổi tiếng trước công chúng Xô Viết vào thời đó.
Xem thêm video đang được quan tâm:
Làm việc căng thẳng thời gian dài tăng nguy cơ trầm cảm