Bệnh trĩ là bệnh lý vùng hậu môn phổ biến, hình thành do sự căng giãn quá mức các đám rối tĩnh mạch ở các mô hậu môn mà nguyên nhân thường gặp là do: Bệnh táo bón lâu ngày; đứng/ngồi nhiều ít vận động; ăn ít chất xơ và uống ít nước; mang thai,… Căn cứ vào vị trí hình thành và đặc điểm bệnh trĩ được chia thành 2 loại chủ yếu: Trĩ nội và trĩ ngoại, ngoài ra còn có trĩ hỗn hợp (kết hợp đặc điểm bệnh trĩ nội và trĩ ngoại).
Cách phát hiện trĩ nội
Bệnh trĩ nội là loại trĩ xuất phát từ bên trên đường lược và nằm trong lòng ống hậu môn và không có dây thần kinh cảm giác.
Người mắc trĩ nội có dấu hiệu nhận biết đầu tiên là chảy máu khi đại tiện; sau đó là sự xuất hiện búi trĩ (mẩu thịt thừa) khi đại tiện cố rặn và bình thường không đau, không ngứa. Búi trĩ nội khi sa có đặc điểm là một khối mềm, ấn xẹp, buông phồng; màu sắc đỏ tươi và bề mặt ướt. Ngoài ra, bệnh nhân bị trĩ nội còn cảm thấy vùng hậu môn thường xuyên ẩm ướt do tiết dịch và ngứa ngáy khó chịu; vướng víu khi đi lại; đau rát hậu môn khi đại tiện,…

Bệnh trĩ cần phát hiện và chữa trị càng sớm thì mang lại hiệu quả càng cao và tiết kiệm chi phí.
Bệnh trĩ nội diễn tiến qua 4 giai đoạn và gây ra các biến chứng như chảy máu, sa búi trĩ, nghẹt và viêm da quanh hậu môn.
Vì trĩ nội nằm bên trong trực tràng nên ở giai đoạn sớm không thể nhìn thấy và chỉ phát hiện khi đi tiêu ra máu. Khi trĩ to lên, bệnh nhân đi đại tiện sẽ lòi trĩ. Dựa vào sự tiến triển của trĩ nội, bác sĩ có thể phân các cấp độ của bệnh trĩ nội như sau:
- Trĩ độ 1: Giai đoạn này, trĩ mới ở mức độ nhẹ nhất, búi trĩ vẫn nằm hoàn toàn trong ống hậu môn và chưa bị lòi ra ngoài. Đây là giai đoạn sơ khai khi mới hình thành bệnh trĩ. Chảy máu khi đại tiện là triệu chứng điển hình của bệnh trĩ nội độ 1, máu tươi chảy với lượng nhỏ dính vào phân và người bệnh thường tình cờ phát hiện khi chúng dính trên giấy vệ sinh.
- Trĩ độ 2: Búi trĩ lòi ra ngoài khi đi đại tiện, có thể tự chui vào sau đi đại tiện. Người bệnh thấy đau nhẹ khi đại tiện và đại tiện ra máu lúc này chảy với lượng lớn hơn.
- Trĩ độ 3: Giai đoạn này, búi trĩ lòi ra ngoài khi đi tiêu và cần phải dùng tay đẩy vào sau khi đi đại tiện.
- Trĩ độ 4: Búi trĩ sa ra ngoài thường xuyên không chỉ khi đi đại tiện mà ngay cả khi vận động mạnh hoặc ngồi xổm, chúng không thể lên được mặc dù dùng lực tác động. Ở giai đoạn này các búi trĩ sưng to, gây vướng víu khó chịu và dễ bị biến chứng nếu không được can thiệp kịp thời.
Bị bệnh trĩ nội phải làm gì?
Bất kì bệnh nào cũng vậy, đặc biệt là bệnh trĩ thì thời gian phát hiện và chữa trị càng sớm thì mang lại hiệu quả càng cao và tiết kiệm chi phí.
Nếu nhận biết sớm bệnh trĩ nội ở giai đoạn nhẹ (độ 1, độ 2) thì chỉ cần áp dụng phương pháp điều trị nội khoa bằng thuốc bôi, thuốc đặt hậu môn thuốc uống hoặc các bài thuốc dân gian trị trĩ; kết hợp việc loại bỏ triệu chứng táo bón; điều chỉnh chế độ ăn uống và sinh hoạt,… thì triệu chứng bệnh trĩ giảm dần và khỏi hẳn.
Ở giai đoạn nặng (độ 3, độ 4) thường phải cần can thiệp các thủ thuật chữa trĩ (chích xơ búi trĩ, quang đông hồng ngoại, thắt trĩ bằng vòng cao su) hoặc cần thiết phải phẫu thuật cắt trĩ mới giải quyết được búi trĩ. Tuy nhiên, phẫu thuật cắt trĩ rất tốn kém, ảnh hưởng đến công việc, có khả năng biến chứng và búi trĩ đã cắt vẫn có nguy cơ tái phát; do đó đây không phải là cách điều trị bệnh trĩ nội tối ưu.
Sau khi có biểu hiện hiện trĩ nội cần đến ngay các cơ sở y tế uy tín để được thăm khám, xác định mức độ bệnh và có phương án chữa trị phù hợp nhất khi phát hiện bệnh. Tránh vì tâm lý e ngại mà kéo dài thời gian khiến bệnh nặng và khó chữa trị hơn.